Sau khi nghỉ ngơi một hồi, Trương Hùng lấy lý do hôm nay Hứa Mỹ Lam mệt mỏi, anh bắt cô vào phòng nghỉ ngơi, để anh rửa nồi, rửa chén và nấu nước.
Hứa Mỹ Lam cũng quả thật có chút mệt mỏi, cô vui vẻ đồng ý với lời đề nghị của Trương Hùng.
Trở về phòng, Hứa Mỹ Lam nằm úp sấp trên giường, xương cốt trên người cô đau ê ẩm. Trong lòng nghĩ đến, ngày mai sau khi từ trấn trên trở về, cô phải nhanh chóng làm một cái chăn, sau đó cô liền chìm vào giấc ngủ.
Khi tỉnh lại lần nữa, cô bị tiếng “loảng xoảng loảng xoảng” ở ngoài cửa đánh thức, chuyện gì đang xảy ra vậy, cô kinh ngạc ngồi dậy, chăn bông trên người cũng vì thế mà rơi xuống giường.
Có lẽ là do đứng dậy quá nhanh, cho nên đầu cô có chút choáng váng, Hứa Mỹ Lam rên rỉ một tiếng rồi lại phải nằm xuống.
Hai mắt cô nhắm chặt để giảm bớt những đợt chóng mặt, lỗ tai cũng không nhàn rỗi, chăm chú lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Hứa Mỹ Lam mơ hồ nghe thấy tiếng mở cửa, tiếng hỏi thăm của Trương Hùng, ngay sau đó là tiếng chửi bậy từ ngoài cửa lớn truyền vào, nghe thấy tiếng động, có vẻ có khá nhiều người.
Có điều, bên trong hình như có giọng nói của bà mẹ chồng rẻ tiền kia. Hứa Mỹ Lam không thể nằm yên được nữa, cũng may mắn đợt choáng váng ban nãy đã đi qua, giờ cô cảm thấy đỡ hơn rất nhiều, ít nhất cũng có thể đứng dậy rời khỏi giường và đi lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579043/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.