Chú, dì, hai người không cần lo cho vợ chồng cháu, Mỹ Lam nói đều là sự thật, chúng cháu ăn cơm xong mới tới đây.”
Có thể khi Hứa Mỹ Lam nói điều đó, họ sẽ cho rằng đó là vì cô xấu hổ, nhưng nếu Trương Hùng nói điều đó, thì đó nhất định là sự thật.
Vì thế, bọn họ cũng không lôi kéo hai người ngồi xuống ăn cơm, Dương Quế Hoa dẫn hai người đến chiếc bàn đá trong sân ngồi xuống.
Rồi vội vàng chạy trở về căn phòng phía đông, mang theo một đống đồ đặt lên bàn đá.
“Tới nhà dì cũng không có gì để chiêu đãi hai đứa. Chỉ có vài món ăn vặt mà dì làm ở nhà, cho các cháu ăn thử để g.i.ế.c thời gian.”
“Đã biết dì, chúng cháu ăn cái gì sẽ tự lấy, dì mau vào nhà ăn đi.” Trương Hùng tiếp chuyện liền vội vàng đuổi người, nói đùa, nếu để cho bà ấy tiếp tục lải nhải, sợ là đến rạng sáng mới kết thúc.
Cuối cùng cũng thuyết phục được Dương Quế Hoa trở lại nhà bếp, Hứa Mỹ Lam mới thở phào nhẹ nhõm, không nên coi thường sức chiến đấu của vị này!
“Vợ, em không sao chứ? Tính cách của dì ấy là như vậy, nhưng thực ra dì cũng là người khá tốt.” Trương Hùng sợ cô cảm thấy không thoải mái, khi thấy Dương Quế Hoa lải nhải, anh nhịn không được liền lên tiếng giải thích.
Hứa Mỹ Lam nghe được câu này có chút không vui, “Anh nghĩ em là con người keo kiệt như vậy sao, em cũng khá thích tính cách của dì ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579030/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.