Chương trước
Chương sau
Quá trình dằn co này qua một tuần, linh hồn lực của Tiêu Vũ gần hết, đan dược bổ xung linh hồn lực cũng không còn, tình trạng không dung lạc quan. Phượng Hoàng tình trạng tuy có khá hơn Tiêu Vũ nhưng không khá hơn bao nhiêu.
Phượng Hoàng nó đã bị nhốt ở Minh Văn Tứ Xích Dương trận kiềm chế di chuyển cùng với Thiên Tỏa Minh Văn pháp trận đang bòn rút đi sức lực của nó, hơn nữa là cơ thể hắn khi lấy linh hồn lực của Tiêu Vũ đã khiến cho cơ thể không chịu đựng nổi nữa, cơ thể đã tới cực hạn.
Phượng Hoàng vẫn là người mở miệng trước "ngươi sắp tới giới hạn của bản thân rồi, còn không mau buôn tay bổn thần."
"Ngươi cũng tới giới hạn rồi, ta cảm nhận được giới hạn của ngươi, ha ha không bằng cứ như vậy để xem ngươi có thể căng được bao lâu nữa, mà ta vẫn còn rất nhiều đan dược."
Tiêu Vũ cũng xem như nỏ mạnh hết đà, mạnh miệng chẳng qua khích tướng Phượng Hoàng làm nó mau buôn tay, chấp nhận làm yêu linh thú của nàng.
Hai kẻ nghe nhau khích tướng không ai mắc mưu cũng không ai muốn nói nữa, một bên củng cố linh hồn lực để duy trì hai trận Minh Văn, một bên không ngừng tăng mạnh lấy linh hồn lực bên còn lại, đôi bên giằng co với nhau thêm được nữa ngày cuối cùng vẫn có một kẻ đầu hàng trước.
Người buôn tay trước vẫn là Phượng Hoàng, nó liên tục lấy linh hồn lực của của Tiêu Vũ có lợi cũng có hại có lợi là sẽ khiến linh hồn lực nó tăng lên khiến cho Tiêu Vũ sẽ suy giảm, mặc dù lợi là thế nhưng khi lấy đi linh hồn lực người khác nhiều quá sẽ khiến cơ thể không chịu nổi do chứa nhiều linh hồn lực.
Nghe Phượng Hoàng đầu hàng Tiêu Vũ mừng thầm, nàng nghĩ mình sẽ chống đỡ không chống đỡ được nữa, trong không gian giới chỉ còn lại một bình đan dược giúp nàng chống đỡ được một ngày nữa thôi.
Phượng Hoàng đình chỉ chống cự, sưu một tiếng hóa thành một đạo hắc ảnh chui vào linh hồn hải của Tiêu Vũ, Yêu linh một khi tiến vào linh hồn hải Yêu Linh sư, sẽ bị Yêu Linh sư khống chế, được linh hồn hải Yêu Linh sư ôn dưỡng, trừ phi Yêu Linh sư chủ động phóng thích yêu linh mới đạt được tự do.
Giống như là bị đánh linh hồn lạc ấn vậy.
"Ha.. mệt chết được" Tiêu Vũ không khỏi thở dốc vì thu phục Phượng Hoàng nàng đã sử dụng rất nhiều linh hồn lực trấn áp, nếu ý chí không kiên định nhất định đã sớm bỏ cuộc.
Dung hợp yêu linh Phượng Hoàng, linh hồn hải Tiêu Vũ nhanh chóng trương gấp hai, một khi dung hợp yêu linh, Yêu Linh sư cùng yêu linh sẽ có ảnh hưởng lẫn nhau, ngay cả linh hồn lực tăng lên cũng sẽ xúc tiến tốc độ cho nhau không chỉ là gấp hai.
Phượng Hoàng là yêu linh thần bí chưa một người nào biết đến, bởi vì có ai mà dám thu thập một con thánh thú thái cổ làm yêu linh bao giờ hay nói cách khác chưa ai gặp bao giờ, ngoại trừ Tiêu Vũ, hay có lẽ là tên có vai chính quang hoàng kia không chừng.
Lúc này Phượng Hoàng đã hoàn toàn thành một phần trong linh hồn hải của Tiêu Vũ.
Linh hồn hải của Tiêu Vũ là một cánh đồng xanh bát ngát, chính giữa là một cây anh đào to lớn nhưng kỳ lạ là cây anh đào này lại có ba màu trắng, hồng nhạt cùng với màu hồng đậm gần với màu đỏ xẫm nở rộ trên cây, hơn nữa từ những đóa hoa thi thoảng có mùi hương dịu nhẹ mê hoặc lòng người, cây anh đào ấy đã tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp, một bức hoa nở rộ rực rỡ dưới ánh nắng xuân và một bức những cánh anh đào tung bay uốn lượn theo làn gió, đùa nghịch với khoảng không trước khi về nằm yên trên mặt đất.
Bên cạnh cây anh đào to lớn là một dòng suối nhỏ trong lành, thi thoảng có một vài cánh hoa rơi trên mặt nước.
Phượng Hoàng sau khi được Tiêu Vũ chấp nhận cởi bỏ phòng ngự có thể tiến đến linh hồn hải sâu nhất của Tiêu Vũ, nó vừa bước vào nhìn cây anh đào quen thuộc này trong lòng không khỏi vui vẻ tuy nhiên trên mặt vẫn không hiện ra, Phượng Hoàng chầm chậm đi lại chọn một vị trí ngồi xuống, biến thành dạng người.
Dạng người của Phượng Hoàng là một vị nữ nhân thân hình mềm mại thon dài, một thân váy đỏ phác họa ra đường cong kinh người động phách, rất xinh đẹp. Dung nhan Phượng Hoàng có thể nói trong mắt Tiêu Vũ cực kỳ yêu mị, trong mắt phượng sóng lưu chuyển. Nhìn hình dáng này Tiêu Vũ không khỏi cảm thán yêu nghiệt.
Tiêu Vũ và Phượng Hoàng từ từ chậm rãi dung hợp, giữa hai người giới hạn dần dần thu hẹp, trong đầu Tiêu Vũ xuất hiện hình ảnh Phượng Hoàng rực lửa chí tôn cao ngạo, đây là hình ảnh của Phượng Hoàng truyền vào cho Tiêu Vũ.
Cũng được một giờ sau Tiêu Vũ dung hợp xong Phượng Hoàng, thử kiểm tra Tiêu Vũ phát hiện mình đã lên tới Hắc Kim Tam Tinh, cư nhiên tăng hai cấp không uổng công nàng tốn nhiều linh hồn lực như vậy.
Bên trong linh hồn hải năng lực hỏa của Phượng Hoàng không ngừng lưu động, một cỗ năng lượng phóng ra bên ngoài chấn động khu rừng lan đến Quang Huy Chi thành.
Tại Thánh Lan học viện.
Diệp Thắng lức này đang ghi sổ sách thì cảm nhận được một nguồn năng lượng vô cùng to lớn.
"Có ai đó đã thăng cấp, hơn nữa với nguồn súc mạnh này phải là Hắc Kim cấp nhất tinh trở lên" Diệp Thắng ngay lập túc nhận mệnh đi tới phía ngoài Quang Huy chi thành xem xét.
Lúc này có các gia tộc, thế gia khác cũng tụ tập lại đây để làm rõ nguồn sức mạnh to lớn này, tìm đến chỗ những gia tộc cùng với thế gia cùng dừng bước trước chỗ Minh Văn mà Tiêu Vũ đã vẽ.
Có rất nhiều người thử phá giải Minh Văn nhưng tất cả đều không được, ngay cả phó viện trưởng Diệp Thắng.
Có người mạo mụi lên hỏi "phó viện trưởng ngài không thể phá giải Minh Văn này sao?"
Diệp Thắng lắc đầu nói.
"Đây có thể là loại Minh Văn cấp Truyền Kỳ có thể hơn, ta xem cũng không hiểu."
Đây có thể xem như Minh Văn cấp Truyền Kỳ, ở đây mọi người không ai là cấp Truyền Kỳ nên không thể phá giải Minh Văn này.
Không thể phá giải Minh Văn này nên các gia tộc chỉ để vài người ở lại xem xét Minh Văn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.