Nhìn một màn trước mắt, nàng cơ hồ xác định Thẩm Phi đã sử dụng đan dược, thậm chí như Ngưng Nhi đã nói là đan dược cường hóa, Yêu Linh Cường Hóa Đan.
Một Bạch Ngân cấp không thể nào có uy lực như Hoàng Kim cấp như vậy.
Nếu đã sử dụng yêu đan vậy thì đừng trách ta độc ác.
"Roi?" Tiêu Vũ ngạc nhiên hỏi
"Đúng" tiểu Kỳ từ từ giải thích.
Hầu hết mọi người thường nghĩ roi như một thứ để quất ngựa nhưng thật ra nó là một vũ khí rất đáng sợ.
Trước đó roi là một hình phạt để áp dụng cho các phạm nhân, tuy nhiên nhưng nó thật vô nghĩa.
"Vô nghĩa?"
Nói tới đây tiểu Kỳ nở nụ cười rất quái dị, nàng tựa như chế nhạo hình phạt này vậy.
Trước khi đạt đến số lượng quất, họ đã chết mất rồi, họ chết vì cơn sốc từ nỗi đau, lưng vốn được cho rằng cứng cáp hơn nhiều so với phần phía trước, tuy nơi này không phải là điểm tử.
Nhưng chúng chỉ chịu được khoảng ít hơn 10 roi là tệ nhất.. trước khi chết.
Đau lắm, khiến cho cơ thể chúng ta phải chọn cái chết để thay thế.
"Ực" nghe tới đây nàng không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Vũ Vũ a, ngươi tưởng tượng được không?
Dù ngươi có hạnh phúc đến đâu, vài roi là đủ làm tan biến hết, nỗi đau nó là thế.
"Thẩm đại thiếu gia ngươi chịu đựng được đau không"
"Ha ha ta không thích cảm giác đó"
"Vậy thì cái này nó đau lắm đấy"
Sức mạnh thả lỏng, Vũ Vũ hãy tưởng tượng bản thân không hề có xương, từ vai dưới trở xuống hệt như chất lỏng, xem tay của ngươi như nước một chất lỏng nặng và..
Đánh! Đánh! Đánh!
Chỉ thấy cổ thụ cứng cáp trước mắt đã bị cắt thành ba khúc, nàng thậm chí còn không thấy linh hồn lực chuyển động, nói chính xác là tiểu Kỳ chỉ sử dụng sức mạnh thuần túy của bản thân.
Nàng rõ ràng thấy tiểu Kỳ đã dùng lực rất nhẹ nhàng, kì lạ hơn nữa là thân thể trông như nước vậy.
"Ha ha Vũ Vũ đừng khinh thường, kĩ năng này chính là tra tấn ngươi đến chết, làm cho ngươi cảm nhận nỗi đau, sống không bằng chết."
Nhìn cơ thể Tiêu Vũ từ từ thả lỏng hệt như không xương, Thẩm Phi có chút bất ngờ, nhìn cơ thể Tiêu Vũ đang nhũng ra, hắn không khỏi dân lên cỗ sợ hãi, mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra.
Hắn, hắn là yêu linh sư thiên tài lại sợ hãi nữ nhân trước mắt, nhưng bản năng yêu linh sư của hắn đang không ngừng kêu gào đừng tiến lên.
Hắn không nhận thấy được tia sát khí nào thiếu nữ trước mắt, điều này làm hắn thoáng có chút an tâm, thầm nghĩ "cứ tiến lên thăm dò, nếu có ám chiêu gì hắn sẽ nhanh chóng rút lui".
Xích Viêm Hắc Hổ chính là lấy cơ thể bền bỉ dẻo dai là ưu điểm, hắn dám mạo hiểm không phải không lý do, quyết định xong hắn nhanh chóng xông về phía Tiêu Vũ.
Nàng nâng lên cánh tay tựa như nước, uốn éo không xương của mình tấn công về phía Thẩm Phi, hắn nhanh nhẹn giơ chi trước lên đỡ đòn tấn công của Tiêu Vũ.
Chỉ đơn thuần vả tay, nữ nhân này quá khinh thường hắn rồi. Hắn há miệng đầy rang nanh sắt ngọn của bản thân.
Ý đồ muốn nhanh chóng tiếp cận Tiêu Vu sau đòn tấn công này, nhưng hắn không ngờ là.
Bốp
Mọi người chỉ thấy chi trước Thẩm Phi vừa chống đỡ cú vả tay từ Tiêu Vũ, cơ thể nương theo lực bay ra xa, chà sát xuống sân đấu
Ngay tại bàn tay Tiêu Vũ vừa rút ra, từng tia máu không ngừng ứa ra, tại miệng vết thương có thể thấy miếng da bên ngoài dù là rắn chắc như Xích Viêm Hắc Hổ cũng không thể chống cự được.
Ngồi trên khán đài bọn hắn thậm chí có thể thấy từng thớ thịt đan xen nhau hiện ra trước mắt bọn hắn, máu không ngừng tuôn ra.
"A a a a a a" khuôn mặt hắn vặn vẹo biến dạng, tiếng la thất thanh không ngừng phát ra từ miệng của Thẩm Phi, chi còn lại muốn ôm lấy chi kia để giảm đau, nhưng lại không dám, quá đau đớn.
"Không có tác dụng đâu, Thẩm đại thiếu gia cho dù ngươi có chắn bằng bộ phận nào cũng đau như nhau thôi."
"Cơ thể cho dù rèn luyện như thế nào cũng không thể cản được?" nhìn cổ thụ đổ trước mắt, nàng khẽ hỏi.
Đúng vậy
Cơ thể có thể cường hóa thông qua việc luyện tập, dung hợp yêu linh, chính các yêu linh sư, võ giả đã chứng minh rất rõ điều đó.
Tuy nhiên có một đòn đánh mà ngay cả ngươi dung hợp yêu linh cũng không thể chịu nổi, dù võ giả luyện tập đến bất hoại chi thân là đây, đòn đánh vào da.
Đơn giản như vả tay,
Hình thái thực sự của Tiên Đả là vả tay, quả thật nổi đau của cái vả là không phân biệt, cơ thể cường tráng của võ giả hay là cơ thể của yêu linh sư đã dung hợp.
Và đòn tấn công không bị giới hạn vào bộ phận nào, nếu mục tiêu là lớp da bao bọc lấy cơ thể thì phần nào cũng có thể bị thương tổn nặng nề.
Chát
Lại thêm một vả tay nữa vào bả vai của Thẩm Phi.
Khuôn mặt hắn vặn vẹo, cơ thể cứng cong lại ôm vết thương nằm lăn quay trên sân, hắn đã quá đau để có thể thét ra, miệng hắn chỉ có thển rên trong cuốn họng, không cách nào có thể thét ra phát tiêt được nỗi đau mà hắn phải chịu trên cơ thể.
"Đau lắm nhỉ?"
Đau đau đau quá, hắn không chịu được, hắn nhất định phải giết nữ nhân trước mắt bằng bất cứ giá nào.
Không phân biệt được phương hướng, hắn điên cuồng há mồm phun ra nhiều đạo Xích Viêm, những đạo Xích Viêm bay tứ phía.
Nhìn vài đạo Xích Viêm bay về phía Tiêu Vũ, nàng nhẹ nhàng đứng sang một bên, nhìn Thẩm Phi điên cuồng mất khống chế.
"Thẩm Phi ngươi tỉnh lại ngay cho ta" giọng nói này không ai khác là Thẩm Minh.
Hắn muốn để Thẩm Phi nhanh chóng tỉnh lại, Thẩm Phi không phải còn một số đan dược giảm đau cáp tốc sao, dùng nhanh lên a.
"Thẩm Phi mau lên, dùng đan dược giảm đau, mau lên"
Đúng đúng, hắn còn đan dược phải mau dùng.
Nhận thấy Thẩm Phi có dị dạng, Tiêu Vũ bay đến, bồi cho Thẩm Phi một cước.
Đùng!
Thân ảnh Thẩm Phi bay ra xa, đập thẳng vào thành sân, lực lượng đập mạnh khiến hắn ra một búng máu.
Nương Yêu Linh Cường Hóa Đan vẫn còn, Xích Viêm Hắc Hồ cần còn có thể khiến hắn chống đỡ, hắn đỡ vách tường ý đồ đứng lên.
Không đợi hắn ổn định tâm thần, Tiêu Vũ tiếp tục bay đến một quyền thằng vào bụng, cuối cùng bồi thêm một vả ở mặt.
Một vả này nàng thập phần dùng sức, mặt hắn be bét máu, bên trong não không ngừng chấn động, một quyền ngay bụng làm lục phủ của hắn bị trọng thương như thế nào có thể nhìn nơi vách thành mà hắn dựa vào.
Rắc Rắc
Vách thành thậm chí lõm xuống, từng tia vết nứt nứt ra xung quanh chỗ Thẩm Phi dựa vào.
Mất đi nhận thức, Thẩm Phi ngã quỵ xuống sân đấu, nhìn một màn này, khán giả bọn hắn không biết nên reo hò hay chửi bới cho phải.
Một màn này quá huyết tinh, quá dã man, đây là một thế trận một chiều.
Cả toàn trường im lặng.
Bốp bốp bốp! Ngưng Nhi trước lấy lại tinh thần nàng nhanh chóng vỗ tay chúc mừng, nàng tuy bất ngờ với Tiêu Vũ ra tay, nhưng nàng không có gì đồng tình với Thẩm Phi.
Phải nói ở đây mọi người đều biết Thẩm Phi chính là dùng Yêu Linh Cường Hóa đan, nếu Tiêu Vũ không ra tay tàn nhẫn, thì người chịu thiệt chính là Tiêu Vũ.
Lấy lại tinh thần, mọi người không ngừng vỗ tay hoan hô, bọn hắn chính là không mừng tên Thẩm Phi này từ lâu, một người có thể đạp Thẩm Phi xuống bọn hắn tất nhiên là vui vẻ hơn ai hết.
Chỉ có một số người chỉ vì đặt cược Thẩm Phi sẽ thắng, bây giờ chính là buồn rầu, tiền của bọn ta a!
"Dương Quản sự, người của các ngươi quá độc ác." người Thần Thánh thế gia chỉ tay vào người của Hiệp Hội Luyện Đan Sư la lên, hành động này của Tiêu Vũ quá ác độc, làm người không dám nghĩ tới đây chỉ là thiếu nữ mười bốn tuổi.
Dương Hân nhìn về phía Thẩm Minh, thản nhiên nói.
"Thẩm Minh chấp sự, Thần Thánh thế gia sẽ không lật lộng chứ?"
Tuy rằng hành động này Tiêu Vũ có chút độc ác, nhưng là trên chiến trường ai sẽ vì ngươi là Thẩm Đại thiếu gia mà chờ ngươi tỉnh lại rồi đánh tiếp đây, chiến trường chính là giành giật từng giây với tử thần mà sống sót.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]