Trong lòng Tiêu Vũ thầm nghĩ tên Thẩm Tú này chỉ biết xem người bằng lỗ mũi, giống như một vĩ nhân đã từng nói "Tâm trí càng nhỏ, sự tự cao tự đại càng to" vì thế nên tên Thẩm Tú này cũng chỉ xuất hiện được vài chương rồi đi lãnh cơm hộp.
"Thật đáng thương" Tiêu Vũ nghĩ.
Thẩm Tú lúc này trên bục giảng nhìn về phía Tiêu Vũ thấy nàng lộ ra ánh mắt đáng thương nhìn mình, cho rằng Tiêu Vũ khinh bỉ mình Thẩm Tú càng tức giận, thầm ghi hận Tiêu Vũ.
Thẩm Tú chưa kịp suy nghĩ cách trừng trị Tiêu Vũ thì lại có them một thanh âm chen vào.
"Thẩm Tú đạo sư chẳng phải Diệp Mặc đại nhân là minh chứng cho bình dân đệ tử sao?".
Phải thanh âm này là của nam chủ Nhϊếp Ly, chậc đúng là âm hồn không tan, đã dành trước để nói rồi mà vẫn xen vào được đúng là xem thường ngươi cái danh hiệu vai chính quang hoàng.
Thẩm Tú lúc nãy đã ghi hận Tiêu vũ lúc này lại thêm một tên bình dân đệ tử chen vào, quả thực lúc này trong nội tâm của đệ tử bình dân không khỏi kính nể hai tên gan to hơn mặt bố không làm lớn nhà không phải mặt đường này.
"Là Tiêu Vũ và Nhϊếp Ly phải không để ta xem thử thiên phú của các người như thế nào mà dám ra oai cuồng vọng trước mặt ra".
Lật xem danh sách của đệ tử, Thẩm Tú môi đỏ nhếch tạo nên vòng cung cười giễu, nói trước mặt mọi người.
"Nga, Tiêu Vũ đệ tử bình dân màu cam linh Hồn Hải, linh hồn lực vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-qua-yeu-than-ky/272465/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.