Nói là ở chung phòng nhưng thật ra là Từ Minh được sắp xếp ở gian phòng bên cạnh phòng của Thiên Phàm. Để che mắt người trong nhà, Từ Minh ở lại Phủ tướng quân với tư cách là khách khanh được gia chủ mời đến để dạy học cho tam thiếu gia. Tất cả mọi người nghe được thông tin này đều hiểu rằng tam thiếu gia bây giờ rất được lòng của gia chủ Hà Tranh. Đại phu nhân cùng những vị di nương khác đều rất khó chịu. Bọn họ không hiểu tại sao lão gia lại có thể xem trọng một đứa con phế vật như vậy. Mang tiếng là con trai của đại tướng quân mà không có tu vi thì chỉ là rác rưởi mà thôi. Nhưng tính cách lão gia vừa lạnh lùng lại nóng nảy, bọn họ không dám ý kiến. Rốt cuộc chỉ mình đại phu nhân dám nói với lão gia sự bất bình của mọi người. Hà Tranh nghe bà ta nói xong lạnh mặt hỏi lại:
“ Bất bình lắm à? Cảm thấy không công bằng?”
“ Lão gia, Thiên Phàm không có tu vi. Nó là nỗi ô nhục của Hà gia. Chúng ta nuôi nó đã là quá tốt với nó rồi. Lão gia không cần phải phí tâm tư vào nó làm gì. Hay là lão gia e ngại nhị hoàng tử?”
“ Câm miệng! Còn dám nói đến hai chữ ô nhục hay phế vật gì đó. Ta sẽ cắt lưỡi ngươi!” Hà Tranh đanh giọng, ánh mắt tức giận muốn toé lửa khiến đại phu nhân sợ điếng hồn vội vàng ngậm miệng: “ Phàm nhi là con trai ta. Ai cho phép ngươi xúc phạm nó? Quản cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-qua-lam-nam-sung-co-dai/3068552/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.