Diệp Thanh Vân đưa Thiên Phàm về phủ thu xếp đồ đạc, còn mình về cung trước. Thiên Phàm trở về phòng liền nằm xoài ra giường. Đồ đạc hắn cũng không có gì nhiều, ngủ một giấc ngắn rồi dậy thu dọn cũng được. Hắn đặt lưng nằm còn chưa nóng chỗ thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Một giọng nói hữu lực nhưng ôn hoà vang lên: “ Phàm nhi, ta muốn nói chuyện với con một lúc được không?”
Thiên Phàm ngồi dậy, uể oải ra mở cửa. Hắn chỉ để cửa đó rồi quay vào, không nói một câu. Ánh mắt Hà Tranh không khỏi hụt hẫng, nặng nề bước vào bên trong.
“ Quan hệ của con và Diệp Thanh Vân có phải rất thân thiết?”
“ Đúng là rất thân thiết. Vậy phụ thân định làm thế nào? Người sẽ vì đại tỷ mà ngăn cản con ở bên hắn?”
Hà Tranh lắc đầu. Dĩ nhiên không phải. Hắn trước giờ không can thiệp vào cuộc sống riêng của các con, nhất là với Thiên Phàm, hắn lại càng không muốn cấm cản. Chỉ cần Thiên Phàm thích thì người nó chọn là nam hay nữ đều được. Chỉ là con người Diệp Thanh Vân quá hung hiểm, khó lường. Hắn nghĩ mình vẫn nên nhắc nhở con mình một chút.
“ Ta không định cấm cản con. Con muốn sống thế nào tùy ý, chỉ cần thấy thoải mái là được. Nhưng Diệp Thanh Vân, ta nghĩ hắn tiếp cận còn chắc chắn có ý đồ nào đó. Con nhất định phải cẩn trọng. Có chuyện gì con có thể nói cho ta biết.”
Thiên Phàm đưa mắt nhìn cha mình, hơi ngạc nhiên. Cha là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-qua-lam-nam-sung-co-dai/2775302/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.