Diệp Lưu Niên không quá giỏi trong việc giao tiếp. Người ta đến chúc rượu hắn, hắn chỉ gật đầu rồi uống cạn, một nụ cười cũng lười trao. Được cái tửu lượng của hắn rất tốt, gương mặt lại đẹp kiểu baby khiến người ta chỉ cảm thấy hắn xa cách chứ không thấy ghét. Thẩm Dục đã nhiều lần nói với hắn, phải cố gắng cười lên một chút, cười mỉm cũng được. Như vậy thì người khác sẽ thích mình hơn. Nhưng gương mặt lạnh băng của hắn trước giờ vẫn chẳng khi nào thay đổi. Thẩm Dục đã không ít lần dụ Lưu Niên uống rượu sau rồi chọc cho hắn cười nhưng không hiệu quả. Vì tửu lượng của Lưu Niên còn cao hơn y. Hắn chưa kịp thực hiện kế hoạch thì đã say quắc cần câu rồi. Thôi thì mỗi người có cái đặc biệt riêng vậy. Y thấy vẫn thấy hắn đầy sức hút là đủ rồi.
Thẩm Dục thân là quân sư của Diệp Lưu Niên, rất được y trọng dụng nên lẽ dĩ nhiên cũng có rất nhiều người muốn tiếp cận hắn. Rượu rót vào chén của hắn cũng đến mấy chục lần. Thẩm Dục cũng đã bắt đầu có dấu hiệu chuếnh choáng. Diệp Lưu Niên thấy thế liền thaly hắn uống hết chén rượu thứ hai mươi lăm.
“ Ngươi không uống được thì uống ít thôi.”
“ Điện hạ, sao lại nói là ta không uống được. Ta uống hết mấy chén rồi người có biết không?”
Diệp Lưu Niên nhìn Thẩm Dục đang dựa hẳn người vào mình càng chắc chắn là y bắt đầu không tỉnh táo rồi. Hắn nhất quyết không cho y uống nữa rồi rời khỏi dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-qua-lam-nam-sung-co-dai/2775288/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.