Phương Vân Hi mỉm cười, ánh mắt nhìn thẳng vào Thiên Phàm như muốn xoáy sâu vào nội tâm bên trong: “ Có phải ngươi vẫn luôn suy nghĩ như vậy? Cho rằng nếu ta biết bí mật của ngươi sẽ sợ hãi, không muốn gặp ngươi nữa?”
“ Ta...” Thiên Phàm im lặng cúi mặt. Hắn đúng là nghĩ như thế, bởi vậy mà hắn vẫn luôn giấu. Hắn không sợ người khác biết, nhưng lại sợ Vân Hi biết. Hắn sợ huynh ấy sẽ ghét bỏ mình.
“ Ngươi nghĩ ta là loại người gì chứ? Ta thích ngươi. Cho dù ngươi có là ai vẫn không thể thay đổi được tình cảm ta dành cho ngươi.”
Thiên Phàm ngẩng đầu nhìn. Đồng tử hơi rung, có vẻ vẫn không dám tin đây là sự thật. Vân Hi kéo hắn lại hôn nhẹ lên trán rồi nói: “ Nếu bảo sau khi biết thân phận của ngươi, ta không ngạc nhiên là nói dối. Ta rất ngạc nhiên, cũng rất sợ. Ta biết rõ ánh mắt của đa số mọi người nhìn người của Tuyết Quốc như thế nào. Ta sợ nếu bí mật này của ngươi bị lộ ra, cuộc sống của ngươi sẽ không còn yên bình được nữa. Thậm chí ngươi phải luôn trốn chạy. Đến lúc đó không biết ta có đủ năng lực để bảo vệ cho ngươi hay không.”
Thiên Phàm kinh ngạc. Đó là những gì huynh ấy nghĩ hay sao? Tất cả đều là lo lắng cho hắn?
“ Ta đã đọc tất cả những sách sử ghi lại sự kiện Chiến tranh Ngũ đại quốc cách đây một trăm năm. Rốt cuộc cũng nắm được phần nào nguyên nhân dẫn đến hoạ diệt vong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-qua-lam-nam-sung-co-dai/2775259/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.