Đột nhiên lúc này có một nam nhân đi tới.
"Ngươi đang làm gì vậy?"
Lục Nhân nhìn Lãnh Phong, xưa nay cả hai người tính khi không hợp nhau, cũng chẳng gặp nhau được mấy lần.
"Chuyện của ta, không cần thái tử phải xen vào."
Lãnh Phong chỉ tay vào Thư Yến:
"Trông cô ấy có vẻ không muốn đi theo ngươi thì phải."
Nói rồi Lãnh Phong giải pháp thuật cho Thư Yến, nhìn cô.
"Cô là tiên nữ ban nay bày thức ăn đến diệp đình có phải không?"
Thư Yến không nhìn thẳng vào anh, gật đầu.
Lục Nhân có chút tức giận:
"Ngài là đang cố tình chống đối ta?"
Thư Yến không để tâm đến Lục Nhân, chỉ khẽ hỏi:
"Chẳng lẽ anh không còn nhớ em dù chỉ một chút gì hay sao?"
Lãnh Phong bị câu nói này làm cho đứng sững, thật ra cũng bởi vì thái độ nghiêm túc của nữ nhân trước mặt.
"Chúng ta có quen biết nhau sao?"
Nghe câu hỏi của Lãnh Phong, Thư Yến chỉ thở dài, buồn bả.
"Nếu đã không thể nhớ, vậy cứ xem như là ta nhận nhầm người đi."
Nói rồi cô quay lưng đi, lại quay về phía Lục Nhân:
"Bây giờ, ta thật sự đã tha thứ cho anh, nhưng bây giờ ta không còn yêu anh nữa rồi, điều này là sự thật, vì vậy anh hãy đi tìm một cô gái khác, đừng cố gắng tìm kiếm ta nữa."
"Nàng... Thật sự một chút cũng không yêu ta sao?"
Hắn cố gắng hỏi lại một lần nữa.
Thư Yến bước đi, khẽ lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-nhanh-cuu-vot-ket-cuc-bi-tham-cua-nu-phu/3318219/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.