Bà Trần nghe câu nói vừa rồi của Thư Yến, giống như không tin vào tai của mình, đứng hình một lúc sau mới lấy lại được bình tĩnh, lắp bắp không nói nên lời:
"Con... Con..."
Đột nhiên dì của Trần Nhã Linh cắt lời:
"Đừng có nghĩ nhà họ Trần chúng tôi ai cũng dễ bị lừa gạt, đúng là nhiều năm về trước chúng tôi từng để lạc mất một đứa cháu gái, nhưng đó tuyệ nhiên không phải là cách để cô ăn nói hàm hồ cho rằng chỉ cần nhận vơ liền có thể trở thành thiên kim đại tiểu thư nhà họ Trần danh giá."
Thư Yến không màng đến ánh mắt khinh bỉ của bà dì, chỉ nhìn thẳng vào đôi mắt đang rưng rưng ngấn lệ của mẹ cô là bà Trần Ái Lệ, khẽ hỏi:
"Nếu mọi người không tin thì có thể lấy máu xét nghiệm ADN, không ai ngu ngốc đến mức nói năng xằng bậy một điều mà ai cũng có thể kiểm chứng cả."
Trần Ái Lệ nắm lấy tay Thư Yến, giọng gấp gáp:
"Nếu con là con gái của dì, đầu tiên hãy cho ta xem phía sau mang tai của con có nốt ruồi son hay không."
Thư Yến quay đầu sang bên cạnh, vén mái tóc lên, quả thực lộ ra một nốt ruồi son đỏ ửng phía sau mang tai khiến tất cả mọi người có mặt ai nấy đều sửng sốt.
Trần Ái Lệ giống như không tin vào mắt mình, bà nhẹ nhàng vuốt ve nốt ruồi của Thư Yến.
"Quả thực là con rồi, việc con gái ta có một nốt ruồi son ở sau mang tai vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-nhanh-cuu-vot-ket-cuc-bi-tham-cua-nu-phu/3067917/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.