Thư Yến bước ra ngoài, ngó đông ngó tây thì thấy phía trước có hai người đang đứng dưới tán cây, mà hai người đó không ai khác chính là David và thị vệ của hắn.
Hắn nhìn thấy cô, đuôi mắt hơi nhướng lên, giọng dò xét:
"Nàng đến nơi đây làm cái gì hả?"
Thư Yến không hề sợ hãi, trả lời ngắn gọn:
"Đưa cơm."
David nhìn bộ dạng hời hợt của cô, hắn đi đến gần cô hơn.
"Hửm? Ta có bảo nàng đưa cơm cho họ sao?"
Nhìn thấy biểu cảm lạnh lùng đáng sợ của David, đám nô lệ ở xa nhìn vào ai nấy đều lo lắng cho cô, sợ rằng cô sẽ bị xử phạt.
Thế nhưng trái ngược lại, Thư Yến rất bình thản đáp:
"Ngươi không có bảo, là ta muốn đưa cơm cho bọn họ."
Hắn nâng cằm cô lên:
"Nàng đúng là không biết nghe lời."
Tên chỉ huy ban nãy vội nói thêm vào.
"Hoàng phi có lẽ là đã bị ma thuật gì đó ám phải rồi ạ, ban nãy cô ấy còn nói những câu rất kì lạ."
David nhìn thẳng cô, nhướng mày:
"Hửm? Là những câu kì lạ gì?"
Tên chỉ huy thuật lại nguyên văn những gì cô đã nói, cái gì mà nô lệ cũng là một mạng sống, rồi định kiến, rồi thì ai cũng như ai cho David nghe.
"Nàng ta nói như vậy thật sao?"
"Dạ, một câu dối trá cũng không có."
Thư Yến trừng mắt với tên chỉ huy, lần sau còn để cô bắt gặp hắn, cô sẽ cho cái đồ lẻo mép này biết tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-nhanh-cuu-vot-ket-cuc-bi-tham-cua-nu-phu/2780417/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.