Một đường kiếm lại tiếp tục được chém tới Lăng Quân. Nếu như là ban đầu một đường kiếm này Lăng Quân hắn tiện tay có thể phá nhưng giờ thì khác. Đường kiếm của Quân Huyền được bao phủ bởi dị hỏa. Không nói tới sức mạnh tăng vọt, dị hỏa đối lên hắn áp chế rất lớn. Nếu Lăng Quân hắn không cẩn thận liền có thể để dị hỏa khiến hắn bị thương.
Nhưng mà với công kích như này chỉ khiến Lăng Quân vất vả một chút mà thôi. Dị hỏa có mạnh nhưng chiếc rìu của hắn cũng đâu có tầm thưởng bảo vật. Chiếc rìu kia đã qua hắn tế luyện rất nhiều lần bằng máu người. Con người sinh ra đã mang trong chính mình tạo hóa, Lăng Quân hắn dùng không biết bao nhiêu máu người tế luyện, chiếc rìu đã lên tới phẩm chất sao hắn cũng không rõ.
Thế nên là Lăng Quân hắn đứng dưới thế công như vậy cũng không chịu tới một chút thương thế nào. Nếu cứ tiếp tục như này thì hai bên sẽ chiến đấu tới kiệt sức mà không phân ra thắng bại.
Lăng Quân và Quân Huyền đương nhiên nhận ra. Không chần chừ, hai bên liền nổ tới ác chiến. Quân Huyền và Lăng Quân liên tục chiến đấu, hai thân ảnh chiến đấu kéo nhau từ khu vực này qua khu vực khác. Lăng Quân muốn giữ lấy khoảng cách để chiếc rìu công kích được mạnh nhất cũng lại không thể, trong đạo hỏa lĩnh vực này Quân Huyền tốc độ lại không thua kém Lăng Quân chút nào.
Vũ Thánh Tông người nhìn tới tình cảnh này đôi mặt chợt sáng lên. Không ai nói với ai câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-khong-thanh-ta-than/1141406/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.