Chương trước
Chương sau
Quân Huyền bước ra ngoài ánh mắt trước nhìn xung quanh. Quả nhiên chiến đấu đã định kết quả hoàn toàn. Mà chiến đấu phần thắng lại thuộc về yêu tộc và người các tông. Đương nhiên bởi vì nguyên nhân vị kia xuất thủ. Chính là vị hoàng giả giao long lúc ban đầu. Dù hành tung có chút bí ẩn nhưng chiến hoàng một lời liên phải tuôn theo bình ổn chiến đâu.
Tà tu ban đầu tới hơn sáu trăm người bao vây cũng tổn thất phân nữa. Mà đặc biệt tám vị vương giả của tà tu đều ngã xuống toàn bộ. Các tông nhân lực với yêu tộc dù tổn thất người nhưng cũng không đáng ngại. Quân Huyền với La Yên thu dọn đôi chút sau liền thấy Kiêu Phong tới.
Không ngoài dự đoán Kiêu Phong xác thực bị một vương giả kéo lấy nhưng với Kiêu Phỏng bản lĩnh cũng lại không có việc. Kiêu Phong cùng La Yên với Quân Huyền nhanh chóng rời đi đón lấy cặp đạo lữ kia cùng với hai vị đồng môn lạc đàn liền rời bí cảnh.
Bí cảnh cũng không còn thứ gì nữa lại còn thêm tà tu chặn giết như vậy liền không ai muốn ở lại chút nào.
Trên phi thuyền trở về Vũ Thánh Tông cả một bầu không khí im lặng bao trùm. Hai nội môn đạo lữ kia mặc dù đã trị thương xong nhưng chỉ đứng trên phi thuyền nhìn ra xa. Ban đầu tiến tới có tới bảy người nhưng giờ trở về chỉ còn lại năm. Đúng là chỉ giảm xuống hai người không đáng kể tới nhưng hai người này chính là thân truyền đệ tử a.
Thân truyền đệ tử bước lên đã khó phải bằng bản lĩnh mà bước lên được. Một khi thân truyền đệ tử xuất động nhiệm vụ đều có thể hoàn thành mà không hoàn thành ít nhất vẫn trở về. Nay thế mà tiến tới cơ duyên lại như vậy hụt mất người.
Một bầu không khí im lặng bao trùm lấy kéo dài trở về tông môn. Trở về tông Kiêu Phong thân làm người dẫn đội liền đến tông môn nhiệm vụ đường báo cáo. Quân Huyền hắn liền trở về đỉnh núi tu luyện. Lần này cũng không tính là một nhiệm vụ công thưởng hẳn là sẽ rất ít.
Chưa nói tới lần này tổn thất như thế hẳn là sẽ có phạt chứ không thưởng đi. Quân Huyền hắn ở chiến hoàng mộ được rất nhiều thứ không để ý tới mấy thứ bên ngoài liền cấp tốc bế quan.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Kiêu Phong báo cáo nhiệm vụ trở về sắc mặt xuống sắc cực điểm hẳn là bị trách phạt không sai. Nhưng mấy ngày sau đó lại vẫn trở về bình thường bắt đầu bế quan tu luyện.
Trên đỉnh núi, ba sư đồ đều ai cũng có việc riêng mình không để ý người còn lại. Một tháng trôi qua, Quân Huyền hắn cũng từ bế quan thoát ra. Không thể không nói mỗi lần bế quan tu vi đều muốn tăng mạnh, huyền lực đã đẩy tới huyền hư trung kỳ. Hồn lực còn muốn kinh khủng hơn tăng lên tới hậu kỳ.
Nhưng mà lần này bế quan chủ yếu không phải để tăng lên tu vi. Quân Huyền hắn rõ ràng tăng lên tu vi ra sao cần thiết nhưng tu vi chính là cái gấp không được. Hắn cũng không có cách nào tăng lên vù vù được trừ phi có người mang tới cho hắn dị hỏa hay dị bảo a.
Thế là một tháng nay ngoài tăng tu vi Quân Huyền hắn còn tìm hiểu học tới rất nhiều huyền kỹ và hồn kỹ. Lần trước đối mặt với chiến vương tu vi hắn dù không có ưu thế chút nào nhưng mượn nhờ huyền kỹ mạnh vẫn như cũ có thể kéo lấy cổ tay.
Quân Huyền hắn lần này chủ yếu học tới thiên cấp hồn kỹ và thiên cấp huyền kỹ. Địa cấp huyền kỹ hay hồn kỹ có thể giúp hắn trong cùng cấp vô địch thủ nhưng muốn đấu với người mang cảnh giới cao hơn liền phải dùng đẳng cấp cao hơn.
Không nói về hồn kỹ hay huyền kỹ lần này Quân Huyền hắn bế quan kiểm tra tới hồn thú, không đụng tới thì thôi đụng tới liền giật mình. Tứ đại hồn thú tiến vào trong hắn ở trong hồn hải không ngừng phát triển. Tứ đại hồn thú nếu cùng xuất động ra chiến đấu không nói bừa nhưng linh hư kỳ Quân Huyền hắn có thể tiện tay nghiền ép một đầu.
Bình thường, hai loại dị hỏa đều có tác dụng riêng của nó Quân Huyền hắn cũng rõ ràng điều này nên khi công kích Quân Huyền hắn đã từng sử dụng cả hai loại vào trong một chiêu. Chính vì như thế mới gây nên hai công dụng khác nhau trong một đòn công kích. Bây giờ lần này bế quan Quân Huyền mượn nhờ Thiên Thư năng lực tự tạo thành chính mình một chiêu thức riêng.
Dù chiêu thức chỉ mới hình thành ban đầu nhưng nếu phải dồn tới đường cùng mang ra sử dụng vẫn có thể cứu mạng được.
Còn về võ hồn thôi lại đừng nói, võ hồn ra sao kinh khủng ai cũng hiểu rõ. Từ bế quan thoát ra Quân Huyền ánh mắt đánh sang Linh Nhi, nàng xác thực rất chăm chỉ. Từ khi hắn trở về bế quan nàng đã tu luyện nay hắn đã hết bế quan nàng vẫn như cũ còn tại tu luyện.
Nhìn tới Linh Nhi Quân Huyền không khỏi nhớ tới Tiểu Ly tỷ, Tiểu Ly tỷ theo tiền bối cũng đã một đoạn thời gian a. Hẳn là giờ phút này cũng tại chăm chỉ tu luyện, dù sao với tính cách tỷ ấy cũng là chưa từng ngừng phát triển bản thân mình.
Quân Huyền trong đầu nghĩ nghĩ tới Tiểu Ly liền nhớ tới liền hẹn ước. Đã hẹn ước liền phải làm, trước tăng lên thực lực sau lại đi tìm Tiểu Ly. Quân Huyền chân liền nhanh chóng bước ra phòng với tông môn nhiệm vụ đường.
Quân Huyền trong đầu nghĩ tới Tiểu Ly. Tiểu Ly như lại có giác quan thứ sáu cảm ứng tới. Nàng từ tu luyện tỉnh lại, ánh mắt mở ra rất lạnh lùng. Cảm giác như nhìn tới ánh mắt đấy mọi vật đều có thể hóa băng. Nhưng trong ánh mắt lạnh lùng ấy lại tới một tia nhu hòa. Ánh mắt nàng nhìn tới phương xa có chút buồn lại có chút nhung nhớ…ở đây thứ gì cũng tốt chỉ là không có người ấy…
Trở lại với Quân Huyền, hắn tới nhiệm vụ đường chọn lấy một thiên cấp nhiệm vụ. Trong ba tháng này hắn phải đoạt lấy hai thiên công nữa mới có thể tiến tới thân truyền chi tranh được. Kiêu Phong sư huynh lần trước dù bị trách phạt thê thảm nhưng vẫn mang về cho hắn một thiên công đây.
Quân Huyền nhìn qua nhìn lại quyết định lấy một thiên công nhiệm vụ có chút dễ. Thiên công nhiệm vụ này cũng không phải như trước hoàng giả chi tranh thu hút nhiều như vậy cường giả. Thiên công lần này chính là kiếm lấy huyền thổ chi thủy.
Không sai, huyền thổ chi thủy xuất hiện tông môn liền ban phát nhiệm vụ đoạt lấy. Huyền thổ chi thủy có rất nhiều công dụng vừa có thể luyện thể, đẩy nhanh tốc độ tu luyện hay là luyện chế vũ khí gì gì đó…
Quân Huyền hắn đối với cái này cũng lại không hứng thú nhiều liền không tìm hiểu. Hắn bây giờ chỉ quan trọng đoạt lấy huyền thổ chi thủy sau đó tìm một đầu thiên công là được.
Nhiệm vụ trưởng lão nhìn tới Quân Huyền nhận thiên công liền hai mắt có chút không vừa ý. Dù sao nhiệm vụ này phát ra có mười hai người có thể tham gia. Mười hai người thì đã có mười người nhận nhiệm vụ đều mang tu vi chạm tới linh hư kỳ không thì cũng là huyền hư đỉnh phong, nào có một cái trung kỳ nào dám nhận a?
Nhìn xem, bên trong nhiệm vụ đường còn cả đống huyền hư trung kỳ ngồi đấy có ai dám nhận đâu ? Tiểu tử này ngược lại tốt, lá gan không nhỏ a. Trưởng lão muốn lên tiếng nhắc nhở nhưng nhìn tới lệnh bài Quân Huyền đưa ra liền gật đầu đồng ý.
Không trách hắn được, không trách hắn được, người ta lệnh bài chính là của Thiên Tâm trưởng lão đệ tử. Thiên Tâm trưởng lão mặc dù không tham gia nghị sự tông môn bao giờ nhưng người ta vẫn là một trưởng lão đường đường chính chính. Hắn cũng là trưởng lão nhưng lại không so nổi.
Chưa nói tới tính cách Thiên Tâm, nghĩ nghĩ cũng làm cho trưởng lão này đủ run run. Tiểu tử ngươi nhận xong liền rời đi a, trước đừng liên quan ta. Trưởng lão đánh dấu đỏ trên tờ nhận nhiệm vụ Quân Huyền xong liền xua tay tiễn khách.
Quân Huyền hắn dù khó hiểu nhưng vẫn nhận mệnh. Thiên cấp nhiệm vụ đã tới tay, hai ngày sau liền khởi thành trước quan trọng về tu luyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.