La Yên thấy Quân Huyền tiến vào cũng không nói gì. Việc nàng làm đã làm bây giờ liền tới hắn. Nàng nhìn hắn vẫn là thêm câu cho hắn yên tâm : “Ngươi yên tâm hấp thu đi thôi. Người sư tỷ này vẫn là hộ pháp được.”
Quân Huyền gật đầu. Hắn đi tới cạnh xác Bạch Hổ. Thôn Hồn Quyết được thôi động. Từ xác Bạch Hổ một con Bạch Hổ khác bước ra. Khác với con Bạch Hổ khi nãy, Bạch Hổ này không có xác thịt. Cả người đều như không khí dễ dàng xuyên qua. Đây chính là hồn thú.
Dù đã ngã xuống nhưng Bạch Hổ vẫn không phục như vậy. Gương mặt vẫn cực kỳ hung tợn, răng nhe lên như muốn cắn tới. Quân Huyền hắn cũng không quan tâm. Ngươi không phục a, tiến vào hồn hải hắn liền sẽ biết thế nào là phục đây.
Quân Huyền đôi mắt nhắm xuống bắt đầu hấp thu. Bạch Hổ thật sự không phục nhưng khi nó tiến vào hồn hải thứ nó nhìn thấy lại khiến nó có chút run sợ. Thứ nó nhìn thấy chính là một con hắc long dài tới hàng trăm mét uốn lượn trên cao hồn hải. Thi thoảng nhìn xuống nó gào tới một hơi khiến lông bạch hổ dựng thẳng đứng lên. Đuôi thì cụp xuống vì run sợ.
Chưa dừng lại ở đó, từ giữa hồn hải xuất hiện tới một hồ nước. Trên hồ nước chính là một con huyền vũ nhìn có chút già nua nhưng bước chân tới đâu hồn hải kịch liệt rung động tới đó.
Bạch hổ biết nó có mang theo một tia bạch hổ huyết mạch, càng là tu luyện chủ sát khí của bạch hổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-khong-thanh-ta-than/1141378/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.