Quân Huyền hắn cũng không có bộ dạng nhàn nhã liên cấp tốc leo lấy. Bốn người tốc độ đều không ai kém ai bao nhiêu, ở cuối nhất thì là một người con gái chắc cũng thuộc về đội Lâm Hạo vì Quân Huyền thấy hai người thì thầm to nhỏ liên tục.
Còn ba người trên đầu là Quân Huyền, Lâm Hạo và Tô Huyên Nhi đều không ai thua kém ai.
Bốn người đều chưa phải huyền hư kỳ đều không thể ngự không phi hành, di chuyển nhanh đều sử dụng võ kỹ mà tiến lên. Tốc độ không ai giảm sút đi chút nào cả. Được một nửa đoạn đường, từ trên cao bắt đầu xuất hiện tiếng vang lên : “Ào…ào…ào…”
Tiếng giống thác nước đổ xuống, và quả thực không sai. Lượng nước đổ xuống như một con lũ quét. Nước cũng không phải nhẹ nhàng với tốc độ như vậy đủ quật đổ một thiên huyền sơ kỳ hay trung kỳ trong chốc lát. Bốn người đang tiến lên thấy nước đổ xuống thì tốc độ giảm hẳn rõ rệt. Vừa chạy lên vừa phải chốc nước kéo xuống khiến bốn người có chút khó khăn chật vật.
Dòng nước cũng không có đơn thuần như vậy. Dòng nước này lại mang theo màu vàng óng như ánh sáng phát ra từ thiên bia. Dòng nước càng đổ xuống càng mạnh, bốn người tiến lên được nhưng cũng chỉ là một chút ít.
Cả bốn người đều vận dụng huyền lực tạo thành một lớp bao bọc bên ngoài, phân biệt qua bốn màu sắc. Huyền lực màu vàng bao phủ là Quân Huyền, màu lục là Tô Huyên Nhi. Còn màu hồng là thiếu nữ kia. Lâm Hạo thì lại màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-khong-thanh-ta-than/1141369/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.