Quân Huyền hắn cưỡi theo chiến mã ra khỏi đế quốc. Hắn vừa đi vừa mở bản đồ ra nhìn đường. Nếu hắn tiến theo đường thẳng liền phải qua rất nhiều đế quốc khác như vậy thật sự không tiện. Đâu ai biết được lại chạm vô con ông cháu cha gì gì đó kéo dài hắn ở đó thì sao. Nghĩ đi nghĩ lại, Quân Huyền hắn liền chọn con đường tiến vào trong rừng.
Dù trong rừng có nhiều yêu thú nguy hiểm nhưng coi như là mài rũa đi. Kèm thêm Long ca đã tỉnh lại hẳn là không lo. Quân Huyền nhìn sang con cá đang vẫy đuôi bên cạnh liền càng yên tâm.
Thời gian trôi qua vô tình, Quân Huyền hắn đi trường đã có 5 tháng. Hắn cũng trải qua khổ luyện không ít, cảnh giới vững chắc còn đột phá đến Thiên Huyền Trung Kỳ, có chút muốn đột phá tới hậu kỳ. Hồn lực bị phong ấn cũng được Long ca trợ giúp giải khai nhiều. Đến bây giờ hắn đại khái có thể dùng hồn lực tương đương với địa hồn sơ kỳ.
Đừng nhìn địa hồn sơ kỳ mà khinh thương, ví như chiến đấu với kẻ ngang cấp bậc Quân Huyền hắn có thể dùng hồn lực đánh một kích đánh lén. Mà hồn lực đánh lén đó là sát thương chí mạng bậc nhất vì tấn công thẳng vào thần hồn. Nhục thân và thần hồn đều quan trọng nhưng thần hồn bị hủy nhục thân vô dụng. Đó là lí do vì sao hồn sư liên bị người khác dè chừng.
Vì đơn giản không ai biết hắn có thể đánh lén mình lúc nào. Trước khi đến Thánh giả chi địa còn cần qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-khong-thanh-ta-than/1141365/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.