Quân Huyền hắn bước ra ngoài phòng liền bắt gặp rất nhiều ánh mắt hiếu kì nhìn đến. Hồng Ngọc là tuyệt sắc mĩ nữ tử Tô gia, vậy mà nàng lại dễ dàng đem một nam tử lạ mặt về liền khiến nhiều người tò mò…hắn dung mạo, bối phận ra sao.
Nhìn nam tử lạ mặt này ung dung bước đi, đa số đều có chút trầm ngâm. Hắn mặc dù có một chút thanh tú nhưng tựa hồ như là một phàm nhân bình thường không có tu luyện. Nếu không thì bước đi kia của hắn đã phải toát ra phong thái uy nghiêm chứ không nhìn ung dung đơn giản như vậy.
Quân Huyền hắn cũng phớt lờ mà đi qua. Hắn muốn làm việc chính sự hơn, đó là kiếm một nơi có bán hồn tinh thú. Hắn cần hồn tinh thú để giúp Long Ca hồi phục nhanh hơn, khi Long Ca hồi phục hắn sẽ có một trợ thủ đắc lực chứ không phải đơn độc như bây giờ.
Tòa thành này cũng không có gì đặc biệt cả, chỉ là to lớn hơn trấn nhỏ của Quân Huyền rất nhiều nhưng mà đồ hắn muốn tìm bán ở đây rất ít. Mà thành phẩm cũng không có cao, chỉ là hồn tinh thú của yêu thú nhất cấp. Hồn tinh thú phẩm chất như vậy không đáng để Long Ca dính răng nữa.
Đột nhiên, hắn đang bước đi liền dừng bước. Nơi khiến Quân Huyền dừng bước lại không chút tầm thường nào, so với các tiệm bán đồ nơi đây thì nó ở cấp bậc khác hẳn. Hắn đứng bên ngoài một cửa tiệm sang trọng, bên ngoài có ánh hào quang bao phủ, bên trong…Quân Huyền hắn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-khong-thanh-ta-than/1141350/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.