Quân Huyền bước xuống thông đạo tối tăm mà lòng có chút run lên. Hắn dơ tay niệm ra thú hỏa để làm ánh sáng soi đường, Nhưng mà, khi thú hỏa này vừa hiện lên không còn dám cháy rực rỡ như bình thường nữa, thú hóa có chút thu lại như đang cúi đầu vậy. Quân Huyền một mặt khó hiểu thì lúc này, Long Ca xuất hiện trước mặt hắn nói:
- Dị hỏa hiện…vạn hỏa cúi đầu.
Long Ca chỉ nói đơn giản như vậy nhưng mà cũng đủ để Quân Huyền hiểu, nơi đây là nơi chứa dị hỏa. Sự tồn tại của dị hỏa đang chèn ép vạn hỏa xung quanh vì vậy mà thú hỏa của hắn cũng bị chèn ép.
Quân Huyền gật gật đầu bước nhanh chân xuống. Cuối cầu thang dài tăm tối là một điểm đến khó có thể ngờ tới được. Nơi đây là một hang động chứa rất nhiều thạch nhũ và đá sắc màu, chỉ cần một tia ánh sáng lọt vào đây cũng có thể khiến cả hang động sáng rực bởi thạch nhũ và các vũng nước nhỏ bên dưới phản chiếu.
Quan trọng hơn hết, Quân Huyền hắn vừa đi hết cầu thang liền nhìn thẳng…hắn đã tới nơi cần tới…dị hỏa đang ở trước mặt hắn. Trước mặt hắn là một cây cổ thụ to lớn nhưng mà cây cổ thụ này khác với cây cổ thụ bình thường. Cây cổ thụ bình thường có lá cây màu xanh nhưng mà cây cổ thụ này lại có lá cây màu vàng.
- Thất tinh quả? – Long Ca đột ngột xuất hiện bên cạnh Quân Huyền nói.
Quân Huyền sau một khắc giật mình cũng vội hỏi lại: “Thất tinh quả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-khong-thanh-ta-than/1141343/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.