Chứng kiến như vậy, Quân Huyền thất vọng lẩm bẩm: “Vậy mà ta còn gọi hai chữ tiền bối với một con cá?”
- Cá? Cả nhà ngươi mới là cá! – Đối diện với ánh mắt Quân Huyền, thân hình cá chép vàng phát ra thanh âm đáp lại.
- Vậy mà lại một con cá yêu biết nói tiếng người. – Quân Huyền có chút không ngờ tới hiện rõ ra mặt.
Con cá này như có phần hơi tức giận liền rít lên thanh â minh tai:“Một thằng nhóc không hiểu chuyện, ta là Thiên Yêu Ngư..không phải là cá!”
Quân Huyền có chút lẩm bẩm tự hỏi lại: “Thiên Yêu Ngư…?”
Gạt bỏ ánh mắt của Quân Huyền, con cá chép vàng bắt đầu nghiêm túc nói:
- Nói vào chuyện chính, ngươi cần hồn thú thứ hai đúng không?
Quân Huyền hắn không đáp lại, chỉ gật đầu biểu hiện đồng ý.
- Nếu hồn thú thứ hai là ta thì thế nào?
Quân Huyền nghe xong đôi mắt rực sáng, ngoại hình thì con cá trước mặt có phần không hoa mỹ cho lắm nhưng mà thực lực vừa bộc phát ra chứng tỏ nó thực sự rất bá đạo.
- Thật sao? Nhưng nếu làm hồn thú người khác không phải sẽ coi như bị mất hết tu vi và tự do sao?
Con cá kia im lặng đôi chút rồi nói: “Đúng là hồn thú bình thường sẽ vậy, nhưng qua nhiều năm nghiên cứu ta đã phát hiện có một cách để khiến hồn thú tồn tại song song với chủ.”
Quân Huyền có phần tò mò hỏi: “Đó là cách gì vậy?”
- Hồn thú khế ước. – Cá chép vàng cực kỳ nghiêm túc nói.
Nghe xong, Quân Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-khong-thanh-ta-than/1141328/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.