Chương trước
Chương sau
Bên đệ tử âm hương môn sĩ khí cực kỳ giảm sút, đến cả người toàn thân mang khí chất thần bí kia cũng có chút rùng mình mà hơi run run biểu lộ ra ngoài. Người thân bí này sau khi thấy Vương Chung thảm bại liền lập tức đứng dậy, hướng diễn võ đài mà đi tới.
Giám khảo lần nữa phản ứng cực nhanh hướng tới thân ảnh đang hiên ngang bước lên võ đài nói:
- Này đệ tử kia chưa được gọi sao đã bước lên võ đài.
Nhìn đệ tử này đi từ nơi đệ tử tham gia chi chiến mới được ở đó nên giám khảo liền phân biệt được thân phận. Biết hắc y thần bí này là người có trong thẻ tre nhưng mà tự ý đi lên như vậy có chút phạm luật.
Hắc y nhân từ đầu đến cuối thần thần bí bí sau khi được nhắc nhở liền cởi bỏ y phục màu đen bên ngoài ra. Để lộ ra thân hình của một thiếu nữ cực kỳ chuẩn, ba vòng thì vòng nào ra vòng đó. Dung mạo nàng cũng không hề kém phần xinh đẹp. Nàng vừa lộ ra nhan sắc mỹ miều liền khiến các nam tử xung quanh bắt đầu chú ý hơn. Ai cũng nhìn nàng với ánh mắt không rời chút nào.
Bình thường khi nàng ở trong tông môn tu luyện hay chiến đấu đều là mặc một bộ hắc y lên mình không bao giờ lộ ra rõ như vậy. Đến giới tính thật của nàng cũng là một bí ẩn nhiều người không biết, chỉ biết rằng hắc y nhân đó có tu vi cực kỳ cao. Thực lực cũng là bất phàm.
Đôi môi nàng mỏng có phần như cánh hoa anh đào bắt đầu đáp lại vị giám khảo:
- Vương Chung xếp thứ hai tân đệ tử tông môn đã bại, chi bằng để người đứng đầu tân đệ tử là ta nên đấu một trận quyết định thắng thua, không cần phải gọi thêm ai nữa. Cuộc chiến cũng đến lúc kết thúc rồi!
Thanh âm nàng nói ra đều cực kỳ nhỏ nhẹ nhưng đều mang theo vẻ bá khí đến khó lường.
- Ngươi thật sự là tân đệ tử đứng đầu sao? – Giám khảo nghi hoặc hỏi lại.
- Đúng vậy, nàng ấy là tân đệ tử đứng đầu. – Thanh âm này không phải là từ nữ tử thần bí kia, mà phát ra từ nơi các cao tầng ngồi. Chính xác hơn là từ phó tông chủ Âm Hương môn.
Nghe được sự đồng ý từ các cao tầng thì giám khảo mới ra hiệu cho nàng bước lên diễn võ đài. Nàng lên diễn võ đài đứng đối diện Quân Huyền như một màn long tranh hổ đấu. Áp lực từ nội thể nàng bộc phát ra cũng không hề thua kém Quân Huyền, thậm chí còn có phần hơn nữa.
- Trần Quân Huyền đúng không? Ngươi có cần nghỉ ngơi sau khi đã đấu vài trận không?
Nàng ngôn ngữ cũng như Quân Huyền lúc mới lên diễn võ đài, đều tràn đầy bá khí. Nhưng đáng tiếc, Quân Huyền hắn không phải Vương Chung kia. Hắn nhoẻn miệng cười âm trầm đáp:
- Ta cảm thấy không cần nghỉ ngơi đâu, lực lượng của ta còn đủ kích bại thêm ngươi nữa.
- Thật ngông cuồng! Thủy Quỳnh! Là tên của người sẽ đánh bại ngươi ngay bây giờ. – Nữ tử xinh đẹp kia chủ động xưng tên trước nam tử khác khiến không ít người ghen ghét, ngưỡng mộ Quân Huyền.
- Chiến đấu bắt đầu! – Ngay khi cả hai chiến ý nổi lên đỉnh điểm cũng là lúc giám khảo ra hiệu.
Ngay khi nhận được tín hiêu, Thủy Quỳnh không chút chần chừ nào bắt đầu bộc lộ ra cảnh giới của mình.
Nàng là một Địa Huyền Cảnh. Cảnh giới bắt đầu phô trương cái địa ra bắt đầu mang uy áp đến nhiều người.
- Quả nhiên ta đoán trúng rồi, đánh bại được bát tầng nhân huyền cộng luyện thể chỉ có thể là địa huyền.
Quân Huyền nảy lên suy nghĩ trong chốc lát xong liền nghiêm túc lại, hắn cũng liền bộc lộ ra cảnh giới để chống lại uy áp này. Nhân hồn sư cửu cấp bắt đầu bộc lộ ra mạnh mẽ, sức ép Thủy Quỳnh như bắt đầu đấu đá với sức ép Quân Huyền vừa bộc phát. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là hai sức ép này gần như bằng nhau mặc dù cảnh giới khác một trời một vực.
Nàng nghi hoặc một phen liền dơ tay lên thi triển huyền kỹ: “Đại Sơn Chưởng.”
Chưởng lựa vừa thi triển liền xuất hiện trên không trung một ngọn núi cực lớn nhưng cũng chỉ là hư ảo mà ra. Toàn ngọn núi đấy không phải đất, đá thật mà là từ huyền lực của Thủy Quỳnh tạo thành. Ngọn núi liền từ trên đỉnh đầu Quân Huyền dần hạ xuống như muốn đè bẹp hắn ngay lập tức.
Quân Huyền đối diện với chưởng lực này không chút bất cẩn vội vã nào, hắn bắt đầu thi triển ra Hỏa Long Phần Thiên. Hỏa long gào thét ra theo tay Quần Huyền hướng lên đại sơn, xông thẳng tới đại sơn hư ảo kia.
Ầm!
Hỏa long và đại sơn xảy ra xung đột cực kỳ mạnh mẽ, khí thế bắt đầu lan tỏa ra toàn bộ quảng trường học viện. Hỏa long này có phần mạnh mẽ hơn đại sơn hư ảo rất nhiều, lao thẳng vào đại sơn sau vài giây đã trực tiếp phá hủy đại sơn. Tiếp đến hỏa long còn lao tới tấn công Thủy Quỳnh.
Thủy Quỳnh nhìn qua cũng có chút ngạc nhiên. Nàng vốn là địa huyền cảnh đứng trước một nhân huyền đáng ra phải chiếm được thượng phong nhưng mà bây giờ nàng còn bị phản kích ngược lại, đúng là có chút không ngờ.
Không hề có chút hoảng loạn nào, Thủy Quỳnh dơ bàn tay lên không trung hướng tới hỏa long thi triển hồn kỹ: “Thủy Ngục”. Thủy Ngục vừa thi triển liền xuất hiện giữa thiên địa một lồng toàn bộ đều được làm bằng nước, lồng này nhốt trọn hỏa long. Thủy Quỳnh đôi tay nàng vỗ lại vào nhau, với hành động này của nàng Thủy Ngục trên không trung cũng tạo ra sức ép cực kỳ khủng khiếp.
Thủy ngục chèn ép hỏa long đến mức hỏa long tan biến toàn bộ, hỏa long tan biến ra cũng là lúc Thủy Ngục tan ra nước từ thủy ngục bắt đầu hướng vào Thủy Quỳnh mà rơi xuống.
Thủy Quỳnh không hề có dấu hiệu dừng công kích, nàng chỉ thay thẳng đến Quân Huyền, miệng điều khiển nhỏ: “Thủy Tiễn. ”
Nước trên không trung đang rơi xuống nghe nàng điều khiển điều hóa từ giọt nước sang một vật nhọn hoắc như mũi tên, nhanh như thiểm điện hướng tới Quân Huyền mà tấn công.
- Địa huyền cảnh quả nhiên bá đạo…tùy tiện dơ tay lên cũng tạo được thế tấn công đến ta mà chưa dùng tới võ kỹ gì cả.
Quân Huyền thầm cảm thán một cái rồi bắt đầu nghiêm túc hơn lúc nào, thủy tiễn của Thủy Quỳnh đang đánh tới số lượng cũng là đạt tới gần trăm. Với số lượng như này đúng là nguy cơ chí mạng với một nhân huyền bình thường nhưng Quân Huyền hắn là nhân huyền bình thường sao?
Hắn lần nữa thi triển một võ kỹ cực kỳ hoa mỹ, đôi tay Quân Huyền lần nữa trở lên trắng ngọc, có phần trong suốt. Chưa dừng lại ở đó, hắn thi triển thêm Hỏa Long Phần Thiên. Hỏa long lần này được thi triển không phải tấn công tới Thủy Quỳnh đối diện mà là theo bàn tay Quân Huyền để phá thủy tiễn.
Hàng trăm thủy tiễn bắt đầu ồ ạt phóng tới không chút thương tình nào cả, đôi tay Quân Huyền lần nữa như múa bắt đầu bắt toàn bộ thủy tiễn lại và dùng nhiệt hỏa khiến thủy tiễn bốc hơi cực nhanh. Thủy tiễn nào vượt qua được đôi tay Quân Huyền thì cũng ngay lập tức bốc hơi bởi độ nóng của hỏa long.
- Địa huyền cảnh cũng chỉ có vậy…đâu có gì ghê gớm.
Quân Huyền nhoẻn miệng cười, tay hắn nắm chặt bốn thủy tiễn cuối cùng đốt cháy trước mặt Thủy Quỳnh.
- Có chút bản lĩnh như vậy, thần nào dám cuồng ngôn.
Thủy Quỳnh lạnh lùng đáp lại. Đôi mắt nàng có phần hờ hững nhưng sau vẻ hờ hững đó là một chưởng cực kỳ nguy hiểm. Cả bầu không khí xung quanh như có phần rung chuyển lên gây lên chấn động cực kỳ lớn mạnh.
- Trần Quân Huyền! Ngươi có bản lĩnh thì tiếp thử chiêu này đi!
Khi nàng dứt lời cũng là đồng thời đã thi triển xong một: Địa cấp võ kỹ: Tử Cực Ấn.
Địa cấp võ kỹ này chỉ là một địa cấp hạ phẩm nhưng đủ để biến đổi thương khung. Một địa cấp võ kỹ được một địa huyền cảnh tung ra không phải thứ nhân huyền cửu cấp có thể đỡ được, cho dù là cả đỉnh phong thập tầng cũng không thể.
Hóa ra, nàng chỉ dùng thủy tiễn để câu thời gian tung ra sát chiêu khủng bố như này…tính toán cũng thật là thâm sâu. Đến Vương Chung có khả năng thắng nàng nhưng cũng bị tính toán của nàng khiến rơi vào thảm cảnh chống đỡ và thất bại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.