Duẫn Thời Uy nhìn sang muội muội của mình: "Giúp ta nói với muội ấy, hiện tại ta rất vui vẻ, nói muội ấy đừng quá lo lắng."
"Biết rồi!"
Dư Cẩn Ninh cũng đáp ứng hắn, lời vừa nói xong đã nhận được ánh mắt long lanh của Duẫn Khả Nhi.
"Huynh ấy... Đang ở đây sao?"
Dư Cẩn Ninh gật đầu một cái, Duẫn Khả Nhi mới bắt đầu nhìn vào phần không khí bên cạnh nàng.
"Tam ca đáng ghét, tại sao cả nhà chúng ta không ai gặp được huynh mà chỉ có tam tẩu gặp được?!"
Ánh mắt Duẫn Thời Uy tỏ vẻ bất lực, đâu phải ta muốn nói chuyện cùng ai là có thể nói được đâu!
"Tam ca... Là ai hại huynh vậy?"
Trong giọng nói của Duẫn Khả Nhi có chút buồn, từ lúc nghe tin Duẫn Thời Uy chết đến bây giờ nàng vẫn chưa muốn tin.
"Đừng nói với muội ấy những thứ nàng nghi ngờ."
Duẫn Thời Uy nhắc nhở Dư Cẩn Ninh, nếu Duẫn Khả Nhi thật sự biết một trong hai ca ca còn lại của mình chính là hung thủ thì nàng đau lòng đến mức nào.
"Duẫn cô nương đừng quá lo lắng, ta sẽ cùng hắn điều tra, hắn chết oan, vốn dĩ không biết bản thân vì sao mà chết..."
"Vậy phải làm sao?" Duẫn Khả Nhi rất muốn giúp đỡ bọn họ.
"Duẫn Thời Uy trước giờ không gây thù chuốc oán bên ngoài với ai, có khả năng là do người trong gia trang..."
Dư Cẩn Ninh cảm thấy mình phải nói ra nếu muốn kéo Duẫn Khả Nhi về làm trợ thủ.
Nhưng Duẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-khong-bi-ep-minh-hon/2808590/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.