Lam Túc không ngờ một tháng trời xa cách thiếu niên chẳng những không chào đón mình mà lại còn đang dây dưa với một nữ nhân khác. Y quen nữ nhân này từ khi nào? Tại sao lại dẫn người vào động phủ? 
Lâm Khinh nhìn Lam Túc đang dùng vẻ mặt lạnh nhạt kéo tay mình, trong lòng cũng hơi khó chịu nên mặt y nhăn lại, miễn cưỡng trả lời: 
"Ta có việc. Ngươi ở đây chờ đi, một lát nữa chúng ta nói xong ngươi hẵng vào!" 
Y nói xong thì gạt tay nam nhân ra rồi đi luôn vào trong động phủ. Mặc kệ hắn đứng đó ngẩn người. 
Mãi một lúc sau Lam Túc mới khiếp sợ khi nhận ra sự thật là mình bị thiếu niên bỏ lại bên ngoài. Ngẫm lại một lượt hắn mới thấy thái độ của của mình vừa rồi có hơi thái quá. Quyết định đứng đây điều chỉnh lại tâm tình rồi Lam Túc mới bình tĩnh đi vào trong. 
Tiếu Linh Linh mới chỉ kịp nhìn thoáng qua Lam Túc, tuy nàng chưa tiếp xúc với người kia nhưng cũng biết đến danh tiếng hắn, cái làm nàng tò mò lại chính là mối quan hệ của hai người này có vẻ không cạn. 
"Có lẽ ta tìm đến y là đúng, nếu lần này thành công. Địa vị của ta trong tộc chắc chắn sẽ vững chắc!" Tính toán xong Tiếu Linh Linh thu hồi hết vẻ nũng nịu thường ngày mà nói thẳng với thiếu niên đang đứng trước mặt: 
"Ta có việc cần nhờ ngươi giúp!" 
Lâm Khinh không ngờ đến trường hợp này. "Giúp? Giúp gì? Ta và nàng mới gặp nhau có một lần thôi mà? Tại sao ta phải giúp!" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-di-gioi-lam-gay/1642788/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.