*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Yuu
Sở Vương Chu Tầm từ trước tới giờ đều là đi ngang qua kinh thành.
Bất luận là phủ đệ nhà ai, trước giờ toàn là người khác chờ hắn chứ chưa ai dám bắt hắn phải đợi cả.
Chu Hoài nghe gia đinh truyền lời, tăng tốc, tính trở về chính viện đổi xiêm y gặp khách.
Vừa bước tới hành lang, chưa đi được mấy bước, phía khúc quanh đã thấy một đoàn người, Phùng đại quản sự tự mình dẫn người, đang đi tới hậu hoa viên.
Bọn họ chính diện đụng thẳng với Sở vương.
"Thân thể Ngũ đệ tốt chứ!"
Chu Tầm tươi cười, như cây đón gió xuân, bước tới trước mặt Chu Hoài.
"Ai nha, lúc ở Bắc Uyển,Ngũ đệ lâm nguy không sợ, thay ca ca nhận một tên. Hôm nay ca ca rỗi rãi liền đến phủ cảm tạ đệ ." Hắn nắm chặt tay Chu Hoài , trên dưới dùng lực lắc lắc, cảm thán nói, "Quả nhiên là trong lúc nguy cấp mới hiểu được lòng người khác! Ngũ đệ, ta sẽ ghi nhớ phần ân tình này !"
Sau khi thao thao bất tuyệt nói xong, hắn kêu người dâng lễ vật lên, đem một phần đại lễ đã tỉ mỉ chuẩn bị trao tận tay cho Chu Hoài, lúc này mới chú ý tới người đứng phía sau.
Nhìn một lát, thần sắc rạng rỡ lập tức trầm xuống.
"Lạc Quân ." Sở Vương chắp hai tay sau lưng, lãnh đạm nói, "Như thế nào, ở Bắc Uyển ngươi làm bị thương Kỳ vương, phụ hoàng suy nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-den-nguoc-van/985604/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.