*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Yuu
"Công chúa tuổi tác còn nhỏ, kéo không được cung cứng, đổi một cây cung mềm hơn đến đây."
Lạc Trăn ở giữa sân phân phó một câu, nhóm cấm vệ Phán Cung nhìn Sở vương gật đầu, liền cẩn thận chọn lựa cái cung dễ kéo đem lên.
Lạc Trăn dùng lực thử cung, đổi bốn năm cái, cuối cùng mới đưa cái tốt nhất cho Tuyên Chỉ.
Tuyên Chỉ đã sớm nghẹn đầy mình lửa, bình tĩnh lấy cung, quay đầu nhìn Uông Chử quát, "Dẫn ngựa đến."
Uông Chử sớm đã ở phía sau chọn mấy con ngựa tương đối hiền , nghe công chúa phân phó, lập tức dắt con tuấn mã có dây cương màu đỏ lại.
Tuyên Chỉ lưu loát xoay người lên ngựa, dọc theo hàng rào chậm chạy hai vong, dần dần tăng tốc.
Nghe thấy tiếng vó ngựa, mọi người chỉ thấy Kính Đoan công chúa một thân kỵ xạ phục màu đỏ căng gương khuôn mặt thanh lệ, mặt mày ngậm sương, như tật phong bay vút qua tên đống phía trước, vặn eo xoay người, giương cung cài tên.
"Chính giữa hồng tâm!"
Ngoài trăm bước, cấm vệ trông coi tên đống hô lên.
Tám gã Thính Phong Vệ tính cả Uông Chử tinh thần phấn chấn, mỗi người ra sức vỗ tay, lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.
Bên ngoài, rất nhiều học sinh Đông Đài quán phải kinh ngạc.
Nếu như nói kéo cung cần sức lực, như vậy Tuyên Chỉ công chúa chính là có công phu.
Phải biết, vô luận là Đông Lục hay là Dĩnh Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-den-nguoc-van/985578/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.