Mấy người Mục Lương cũng không còn gì cần thu dọn.
Nhiều nhất chính là ba chiếc túi tài liệu và dụng cụ thí nghiệm của Vưu Phi Nhi.
- Chúng ta làm sao tránh được sự theo dõi bên ngoài?Ly Nguyệt chỉ vào mấy người ngoài cửa sổ.
- Đây vô cùng đơn giản, còn cực kỳ kích thích.
Lông mày của Mục Lương hơi nhướn lên, khóe miệng còn kèm theo nụ cười yêu thích.
- Kích thích?Ly Nguyệt nghi ngờ nghiêng đầu một chút.
- Đi, ra khỏi nhà trọ sẽ biết.
Mục Lương không có giải thích nhiều, dẫn đầu đi ra ngoài.
Ba cô gái mang theo nghi ngờ đi theo ở phía sau.
- Trực tiếp đi ra ngoài, không sợ bị người theo dõi thấy sao?Ly Nguyệt vừa rồi đi vào nhà trọ, phải di chuyển bí mật để tiến vào.
Dựa theo suy đoán chỉ cần bọn họ không đi ra khỏi cửa, người theo dõi cũng sẽ không làm gì đối với bọn họ.
- Bị thấy? Sẽ không.
Mục Lương quang minh chánh đại dẫn theo ba cô gái đứng ở cửa chính nhà trọ.
- Ế? Không ai qua đây? Suy đoán của chúng ta sai rồi?Ly Nguyệt ngẩn người.
- Không phải không người qua đây, là bị lá chắn che lại.
Mục Lương lại đi về phía trước mấy bước, giơ tay lên chạm vào không khí trước mắt.
Bốn phía gợn sóng, một khối lớn mảnh vảy hình mũi khoan hiện ra.
- Đây là cái gì?Ba cô gái trừng lớn hai mắt, kinh ngạc nhìn chiếc gương có ba màu sắc rực rỡ phía trước.
- Ta thấy hình như có chút quen quen?Mễ Nặc run lên tai thỏ, cảm giác rất giống vảy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006997/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.