Đùnggg… Đoàngg…Một tiếng sấm rền nổ vang.
- Ngappp…Mễ Nặc đang ngủ thì mơ hồ bị tiếng sấm đánh thức.
Cửa sổ một tia sét lướt nhanh qua.
- Đùng… đùng! Ngay sau đó là tiếng sấm.
- Sét đánh rồi hả?Mễ Nặc chớp chớp hai mắt, vội đứng lên.
Cô đi tới cửa sổ, ngước nhìn ra bầu trời bên ngoài.
Trời đã sáng.
Lúc trước bầu trời còn trong xanh, mà giờ đã mây đen cuồn cuộn, làm cho người ta cảm giác mình vô cùng nhỏ bé, đồng thời biết cảm thán tự nhiên vĩ đại.
- Một đêm đã qua.
Khóe miệng Mễ Nặc mỉm cười, mềm mại xoay người, đôi mắt đẹp nhìn về phía bức vẽ treo trên vách tường.
Cô si ngốc nhìn, ca ngợi nói:- Mỗi lần xem nó mình đều cảm thấy không thể tin được.
Cô suy nghĩ cả đêm, cũng không cách nào hiểu được sao có thể vẽ đẹp như thế.
- Thật xấu hổ.
Mễ Nặc bụm mặt.
Cô nghĩ đến ngày hôm qua tự mình vẽ, thật sự là quá mất mặt.
Đùng… đùng! Tiếng sấm lần nữa vang lên.
Mễ Nặc từ cảm thấy thẹn trung phục hồi tinh thần lại, không thôi nhìn lại lần nữa vẽ, mở cửa ra khỏi gian phòng.
Trong phòng khách lò sưởi đã tại đốt rơm củi.
- Người đâu?Mễ Nặc nhìn quét một vòng thì không thấy ai, đi ra sân mới thấy Mục Lương đang bận rộn.
Cô nghi ngờ hỏi:- Mục Lương, anh đang làm cái gì?- Chuẩn bị để chứa nước mưa.
Mục Lương phối hợp với Rùa Đen cải tạo cái sân.
Anh chuẩn bị xây dựng mặt sân hơi nghiên để cho nước mưa tụ tập chảy về phía bồn tắm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006944/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.