- Thật là không ngờ mình lại có thể xuyên không đến thế giới Mạt Nhật, một vùng đất chết, đây coi như là ông trời cho mình thêm một cơ hội nữa à?Mục Lương vẫn không nghĩ ra, chuyện xuyên không ly kỳ như thế lại xuất hiện trên người anh.
Đã nghỉ ngơi được năm ngày, Mục Lương rèn luyện hàng ngày theo chế độ quân sự, anh thu thập được một ít tin tức.
Thế giới này, còn lớn hơn nhiều so với Trái Đất, nhưng đã sụp đổ hoang phế, văn minh đã suy bại đến mức không thể phục hồi.
Không trồng trọt được lương thực, nghìn dặm hoang vu.
Nếu có trời mưa, cũng là mưa axit.
Trên bầu trời, thường xuyên bụi bặm rơi xuống, lâu lâu mới có ánh nắng chiếu sáng xuống mặt đất.
- Dựa theo tốc độ khôi phục bây giờ, tiếp tục tĩnh dưỡng một hai ngày thì sẽ khỏe hơn.
Mục Lương hoạt động cánh tay, cảm giác đau nhức đã không còn.
Trải qua năm ngày tĩnh dưỡng, anh dần dần có thể cử động cơ thể.
Mục Lương hé mở khe cửa của lều gỗ, liếc nhìn tình huống bên ngoài.
Hoàng hôn buông xuống phía tây, đất đai cằn cỏi tiêu điều, không có một chút màu xanh.
- Đây là một thế giới mạt thế, nếu chuyện này xuất hiện ở Trái Đất, cũng xem như là một vở kịch hài mà thôi, nhưng bây giờ để cho mình tận mắt chứng kiến.
Mục Lương ở Trái Đất là một cô nhi, không đủ tiền trang trải học phí đại học, học được hơn phân nửa, đã phải đi bộ đội.
Năm năm làm lính đặc chủng, vết thương cũ tái phát, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006921/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.