Nếu Nam Lăng Hầu ngu xuẩn thì cũng đi không tới được ngày hôm nay. Khi Bệ hạ nói muốn điều tra lại vụ án của Chiết Tùng Niên, ông ấy đã hoảng hốt hiểu ra: Có lẽ, ngay từ đầu Bệ hạ chưa từng muốn Chiết Tùng Niên chết.
Vậy thì việc từ hôn của nhà bọn họ đã trở thành một chuyện cười rồi.
Ông cả đường kiên trì về đến nhà, đến khi đến chính phòng thì không nhịn được nữa, phịch một tiếng ngã ngồi xuống đất, Đại phu nhân vội vàng tới đỡ ông: "Hầu gia sao vậy... Bộ dạng Hầu gia thế này, là hôm nay lâm triều chuyện của Chu Cẩm Quân không ổn?"
Nam Lăng Hầu lắc đầu: "Không, không phải hắn không ổn."
Đại phu nhân nhíu mày: "Nếu hắn ổn thì Hầu gia phải vui chứ."
Nam Lăng Hầu thở dài một tiếng: "Phu nhân, lần này ai ai cũng ổn, chỉ có chúng ta không ổn thôi, e là sẽ thành một chuyện cười."
Ông nói ra chuyện hôm nay: "Lam Lam ở trên triều đình, cũng không thua nam tử, từng câu từng chữ trầm bổng du dương, không hề nhát gan hèn yếu, là một cô nương tốt, chỉ là... Ầy!"
Nghĩ đến mình bỏ lỡ mối hôn sự này, ông lại hối hận. Nhưng với tình thế lúc đó, ông không thể không vì phủ Nam Lăng Hầu mà vứt bỏ nàng.
Ông chỉ cảm thấy bản thân trở thành một tên hề để cho người ta chê cười, chẳng còn một chút thể diện.
Đại phu nhân nghe xong, lại vừa mừng vừa sợ: "Ta hiểu đứa nhỏ Lam Lam kia, không oán giận chúng ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xac-thuc-deu-tung-nem-khan-tay-cho-bon-ho/3464822/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.