Tùy Du Chuẩn rất muốn giết Phó Lý, là thật sự giết. Hắn chưa bao giờ gặp phải ai ngu xuẩn đến cực điểm như vậy.
Tình cảnh bị mất khống chế một trận. Tất cả mọi người đều chạy tới xem Phó Lý ngã xuống đất, lại bỏ qua sự tồn tại của hắn.
Cho dù là Ban Minh Kỳ, cũng đã không còn hơi thở gấp gáp vừa nãy nữa, cà nhắc một cái chân đến ấn nhân trung của Phó Lý, vừa ấn vừa kêu người đi mời ngự y.
Hắn ngẩng đầu, chỉ có Chiết Tịch Lam lẳng lặng nhìn hắn.
Trong ánh mắt nàng lộ ra vẻ lạnh nhạt, xa cách mà hắn quen thuộc, còn có tính toán đối với hắn.
Tính toán… Tính toán cái gì?
Hắn há miệng, mở lời nói thầm với một chút mỉa mai: "Có cần ta cho nàng thêm một phần đại lễ không? Không phải nàng muốn thoát khỏi Phó Lý sao? Ta giúp nàng thoát khỏi hắn được không?"
Chiết Tịch Lam nhìn thấy, nghe hiểu ý của hắn, nhưng lại thờ ơ.
Lúc này hắn mở miệng là muốn chọc giận nàng, nàng biết. Nàng cũng đã quá hiểu.
Có lẽ là hắn sống rất không như ý, đã sắp điên rồi, cho nên cũng muốn kéo một ai đó xuống địa ngục.
Nhưng nàng không muốn.
Nàng là tới sống ngày tháng tốt lành, nàng vừa mới sống ngày tháng tốt lành.
www.wattpad.com/user/thilathila
Nàng trầm mặc đáp lại, không hề lên tiếng. Khẽ chuyển mắt, nhìn cửa lều. Con mắt của Tùy Du Chuẩn trở nên nghiền ngẫm, lại nhẹ giọng nói chuyện: "Nàng đang đợi ai? Thịnh Trường Dực hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xac-thuc-deu-tung-nem-khan-tay-cho-bon-ho/2492107/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.