Nam Cung Lăng Thiên cùng Nam Cung Cẩn chính là người không biết thương hoa tiếc ngọc, giọng nói u hàn của Nam Cung Lăng Thiên vang lên: “Vậy thì mười cái tát, cộng thêm tự mình đem quần áo cởi ra đi.”
Trong đại sảnh rất nhanh vang lên âm thanh bị tát, ba ba ba đặc biệt vang dội, mỗi một cái đều là dùng lực đạo, mười cái tát được đánh xong, mặt của Vân Ương Ương sưng phù như cái bánh bao, ngay cả đầu óc cũng đau ông ông, con mắt bị đánh chỉ còn lại có một khe hở hẹp, tóc loạn thành một đoàn, ả giờ phút này có thể nói vô cùng thê thảm, thị vệ của Bắc U vương cố tình ra vẻ mặt lạnh lùng ra lệnh.
“Cởi nhanh lên.”
Vân Ương Ương cúi đầu, thống khổ bắt đầu cởi quần áo, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, ả chỉ cảm thấy chính mình sắp chết rồi, nhưng lại phải thừa nhận nhục nhã như thế, trong đại sảnh dưới lầu người đông nghẹt, những người này tuy rằng sát bên chỗ Bắc U vương điện hạ, không dám nói nhiều lời, chính là cặp mắt như lang như hổ gắt gao nhìn chằm chằm thân mình của Vân Ương Ương, theo mỗi động tác của ả, ánh mắt lóe lên tia sáng, không ít người hô hấp đều dồn dập, hận không thể lên đài bổ nhào về phía nữ nhân này, trong đầu đã sớm bắt đầu ý nghĩ dâm đãng.
Trên đài Vân Ương Ương nhanh chóng cởi quần áo, rất nhanh cởi sạch hết, đường cong linh lung của thân người lộ ra, dưới đài khống chế không được phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-tuyet-sung-chinh-phi-doc-dia/2339859/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.