Phịch một tiếng, đầu nàng vỡ toang, chết đến không thể chết lại.
“Là chính ngươi tự đâm chết, ta không có động thủ giết người nha.” Tô Lạc cười tươi, lộ ra hàm răng tuyết trắng.
Sau đó, nàng bắt đầu nhanh chóng che dấu dấu vết.
Ước chừng tốn mất nửa canh giờ, nàng mới xóa hết mọi dấu vết, sau đó đi vào núi sâu.
Nàng biết Dao Trì tiên tử muốn giết nàng, nàng chỉ có ba con đường có thể đi.
Một là tránh Dao Trì tiên tử tìm được Nam Cung Lưu Vân.
Dao Trì tiên tử tuyệt đối không dám thừa nhận muốn giết nàng trước mặt Nam Cung Lưu Vân, nhưng con đường này rất khó thực hiện, hơn nữa nàng hiện tại cũng không muốn gặp hắn.
Con đường thứ hai, chính là trốn vào núi sâu rừng già, khiến đối phương vĩnh viễn không tìm thấy.
Con đường thứ ba, chính là giết hết toàn bộ người của Dao Trì tiên tử.
Nhưng con đường này đối với Tô Lạc mà nói, không khả thi lắm.
Núi lớn nguy nga, liên miên không dứt.
Tô Lạc không ngừng đi vào bên trong rừng rậm, dọc theo đường đi nàng đều cẩn thận hủy diệt dấu vết, hy vọng không bị đối phương phát hiện.
Đi ước chừng một canh giờ, bỗng nhiên, cảm giác nguy hiểm ập vào trong lòng, Tô Lạc tức khắc có cảm giác sống lưng phát lạnh.
Nàng biết, nàng bị người theo dõi.
Mà người này, giống như Thúy Vũ đã nói, võ công cao hơn nàng ta nhiều.
Tô Lạc tránh ở đằng sau cây cổ mộc, lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3165060/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.