Thanh âm trầm đục, sát khí thổi lướt qua đỉnh đầu nàng.
Nàng đưa nửa đầu ra đối diện với cặp mắt lạnh băng kia của Thần long đại nhân.
Một chiêu đã xuất ra nhưng nàng may mắn vẫn còn sống, Thần Long đại nhân nhíu mày tỏ vẻ bất mãn: “Lũ người vô sỉ, dám đánh cắp con của ta!”
Hiện tại không có rồng con trong tay, Thần Long đại nhân vẫy tay một cái cũng đã có thể diệt mình.
Tô Lạc nhìn thi thể không lành lặn của Nga Hoàng bên cạnh, nuốt nuốt nước miếng, thay vẻ mặt nịnh nọt cười, mắt lấp lánh nhìn lên đại thần, thề son sắt nắm tay: “Thần Long đại nhân! Đó là hiểu lầm, tuyệt đối là hiểu lầm! Tuyệt đối không phải sự thật! Ta tuyệt đối không có đánh cắp Tiểu Thần Long, mong đại nhân hiểu cho!”
Kiên quyết không thể thừa nhận, hậu quả của việc thừa nhận chỉ có một từ: Chết!
Cảnh giới cao nhất của nói dối không phải đã lừa gạt đối phương, mà là phải tự lừa gạt chính bản thân mình! Tô Lạc nắm tay, hành động theo cảnh giới cao thâm này.
Thần Long đại nhân rũ mắt, khinh thường liếc mắt nhìn nàng một cái: “Cho ngươi cơ hội giải thích.”
Nàng bắt đầu nói, do liên quan tới sinh tử, nội dung mà Tô Lạc kể vốn đã thay đổi trắng đen. Đại ý là vì để giúp Thần Long chuyên tâm đối phó phượng hoàng, nàng vì bảo hộ Tiểu Thần Long đại nhân mới đưa nó đi. Cuối cùng, Tô Lạc tỏ lòng trung thành nói: “Tiểu Thần Long đại nhân cuối cùng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3165040/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.