“Đúng vậy, đều là những viên có biểu hiện tốt nhất nhặt từ khu vực khai thác nguyên thạch gần đây. Chỉ là, rất khó có thể cắt được tinh thạch màu xanh lá.” Lăng Phong vẫn luôn nhăn mày, toàn bộ lực chú ý của hắn đều đặt vào đám người đang cắt đá trước mặt, ánh mắt như chim ưng, nhìn chằm chằm không hề chớp mắt.
Nhưng giống như Lăng Phong và Lãnh dược sư đã từng nói, tinh thạch màu xanh lá vô cùng thưa thớt, trong một ngàn viên tinh thạch màu cam cũng chưa chắc có được một viên tinh thạch màu xanh lá.
Đống nguyên thạch này đều có chất lượng và biểu hiện tốt nhất, nhưng trải qua một buổi chiều cắt đá, tổng cộng chỉ có năm viên tinh thạch màu đỏ, một trăm viên tinh thạch màu cam, năm viên tinh thạch màu vàng, ngay cả cái bóng tinh thạch cấp sáu cũng không thấy.
Thấy rõ ràng thành quả sau, sắc mặt Lăng Phong vô cùng khó coi.
“Kéo tiếp một đám nguyên thạch nữa lại đây! Ta không tin một viên tinh thạch màu xanh lá cũng không tìm thấy!” Lăng Phong lớn tiếng hạ lệnh. Hắn gấp đến mức lòng bàn tay đều là mồ hôi, trong lòng hắn vô cùng lo sợ.
Tô Lạc hỏi Lãnh dược sư: “Rốt cuộc phải cần bao nhiêu viên tinh thạch màu xanh lá mới đủ?”
Ít nhất cũng phải có số lượng chính xác chứ!
Lãnh dược sư nghĩ nghĩ, nói: “Càng nhiều càng tốt, nhưng ít nhất cũng phải có năm mươi viên tinh thạch màu xanh lá.”
“Năm mươi viên?” Tô Lạc buồn bực, Lăng Phong lật tung cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164980/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.