“Đương nhiên là thật, hơn nữa đã nhốt được một tháng rồi.” Tô Vãn nhíu mày, khó hiểu nhìn Liễu Nhược Hoa, khi thấy cái tay cụt kia của nàng, đáy mắt hiện lên một tia khinh thường và chán ghét.
Nhưng mà Liễu Nhược Hoa lại cười ha ha, cười đến mức chảy cả nước mắt, nàng còn kích động không ngừng vỗ cái bàn.
Người này chẳng lẽ là điên rồi? Tô Vãn có chút ghét bỏ nhìn bộ dạng điên khùng của nàng, thầm nghĩ trong lòng.
Ngày thường Liễu Nhược Hoa cao quý ưu nhã, tôn quý đến cực điểm, nhưng lần này gặp mặt, sao nàng lại thay đổi lớn như vậy? Có cảm giác như từ đám mây ngã xuống bùn vậy.
“Tô Lạc, ngươi chết chắc rồi! Ngươi chết chắc rồi!” Liễu Nhược Hoa điên khùng kích động chảy nước mắt.
Tô Vãn hơi ngạc nhiên. Nàng cũng vô cùng chờ mong Tô Lạc xui xẻo, nếu Liễu Nhược Hoa có thể tiêu diệt Tô Lạc, nàng đương nhiên giơ hai tay tán thành.
Vì thế, nàng vội hỏi: “Sao lại thế này? Ngươi mau nói.”
Đáy mắt Liễu Nhược Hoa lóe lên ánh sáng ác độc, nàng nhìn chằm chằm Tô Vãn, gằn từng chữ một nói: “Tô Lạc căn bản không ở trong phủ đóng cửa ăn năn, nàng đi đến sơn mạch Lạc Nhật!”
“Không thể nào!” Tô Vãn không chút nghĩ ngợi đã phủ định.” Tô Lạc là trời sinh phế vật, sao nàng lại có thể đi sơn mạch Lạc Nhật chứ, ngươi chắc chắn đã nhận sai người.”
“Là thật! Người nọ tuyệt đối là Tô Lạc, ta tuyệt đối không nhận sai!” Liễu Nhược Hoa kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164938/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.