Cả người Lục La run rẩy, lại kiên định vô cùng: “Tiểu thư thật sự ở trong phòng, thật không thể nào thật hơn, tiểu thư mấy ngày nay một bước cũng chưa ra khỏi cửa, ở trong phòng sao chép Kinh Kim Cương để cầu phúc cho lão gia, tam tiểu thư sao có thể bôi nhọ tứ tiểu thư chứ?”
“Ha!” Tô Vãn cười lạnh mấy tiếng, nàng quả thực lười dây dưa vô nghĩa với nha đầu này.
“Phụ thân đại nhân, Tứ muội muội có ở đây không, sao có thể tin vào lời nói của một nha đầu chứ? Cái gọi là tai nghe là giả mắt thấy là thật, chúng ta nên đi vào nhìn một cái, nhìn rồi thì mọi thứ sẽ rõ ràng mà đúng không?” Tô Vãn nói rồi định đẩy cửa phòng ra.
Lúc này, Lục La lại ngước mắt, vẻ mặt mang theo uất ức, khóc lóc oán giận: “Tam tiểu thư, theo lý mà nói thì nô tỳ không thể nói ngài cái gì, nhưng nô tỳ vẫn cả gan thay thế tứ tiểu thư hỏi ngài một câu, tam tiểu thư, ngài đang rắp tâm muốn làm gì vậy?”
“Nha đầu thúi này ngươi đang nói cái gì? Dám nói chuyện với chủ tử như vậy, không muốn sống nữa có phải hay không?” Tô Vãn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Lục La luôn luôn sợ hãi rụt rè cũng dám đôi co với nàng.
“Tam tiểu thư, mới vừa rồi ngài đẩy cửa tiến vào, làm hỏng toàn bộ sân, bây giờ lại dẫn theo lão gia hùng hổ vào đây, tại sao vậy? Tứ tiểu thư rốt cuộc đắc tội ngài cái gì mà ngài muốn đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164931/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.