Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Vãn cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Liễu Nhược Hoa. Nàng tin tưởng chắc chắn Tô Lạc tuyệt đối là may mắn, khi nàng chạy đi tìm Tô Tử An thì đã kịp chạy về, làm bộ ở trong phòng sao chép Kinh Kim Cương.
Khóe miệng Tô Lạc giơ lên sát ý lạnh băng.
Liễu Nhược Hoa, thì ra ngươi còn chưa chết sao? Trở lại kinh thành rồi còn dám nói ra nói vào? Xem ra lần trước không giết chết ngươi, thật là quá lời cho ngươi.
Lúc này tín nhiệm của Tô Tử An đã đảo hướng về phía Tô Lạc, chỉ thấy hắn nổi giận đùng đùng trừng Tô Vãn, hừ lạnh thật mạnh một tiếng: “Vớ vẩn! Người khác không biết, chẳng lẽ ngươi còn không rõ ràng lắm thể chất phế vật của muội muội ngươi? Lời nói dối như vậy cũng có thể nói ra, xem ra nha hoàn kia nói rất đúng, ngươi cố ý nhằm vào Tứ muội muội của ngươi.”
Sắc mặt Tô Lạc cũng có vẻ vô cùng uất ức, hai tròng mắt tràn đầy hơi nước mông lung, thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu vô cùng: “Tam tỷ tỷ, ngươi vì sao phải nhằm vào ta như vậy? Ngươi được lợi lộc gì chứ? Nếu ngươi nói ta đắc tội Dao Trì tiên tử, vậy ngươi đi mời Dao Trì tiên tử đến đây, ngươi hỏi nàng xem, Tô Lạc ta đến tột cùng có đắc tội nàng hay không, không, ngươi nên hỏi Dao Trì tiên tử, nàng rốt cuộc đã gặp qua Tô Lạc chưa.”
Bộ dáng Tô Lạc cứ như có thể hoàn toàn quang minh lỗi lạc giằng co với đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164928/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.