Tô Lạc đoạt lấy nhìn, lập tức trợn tròn mắt
Ông trời đặc biệt chiếu cố nàng đúng không?
Nàng thật sự là con riêng của nữ thần may mắn hả?
Giờ khắc này, ngay cả bản thân nàng cũng sắp tin điều này.
Trong miệng Tiểu Manh Long không phải là thứ khác mà đúng là đồng vàng, ánh kim lấp lánh, đảm bảo không giả, đồng vàng được đúc bởi đế quốc.
Kỳ quái là đồng vàng này còn ẩm ướt như bị chôn dưới đất vậy.
“Tìm thấy ở đâu? Còn nữa không?” Tô Lạc đứng dậy từ trên giường, hứng thú bừng bừng ôm Tiểu Manh Long, chọt đầu nó.
Bé con này quả thực quá đáng yêu, mỗi lần nàng lâm vào khốn cảnh, nó đều có thể giúp nàng một tay.
Tô Lạc phát hiện nó có khả năng tìm kiếm bảo bối cực giỏi.
Nói ngắn gọn chính là có năng lực tầm bảo.
Trong phạm vi xung quanh nó, chỉ cần là trân bảo thì không thể trốn khỏi cái mũi cực nhạy của nó được.
Trong cái viện rách nát này mà nó còn có thể tìm được đồng vàng, thật sự là quá cao siêu.
“Ngao ô ngao ô!” Tiểu Manh Long sáng mắt, cắn ống quần Tô Lạc, ý bảo nàng đi theo nó.
Cái đồng vàng này có mang theo hơi ẩm của bùn đất, thực hiển nhiên là được đào từ dưới đất ra, chẳng lẽ cái sân rách nát này thực sự có chôn vàng?
Tô Lạc lóe qua vô số nghi vấn trong lòng, dưới chân lại tự động đi theo Tiểu Manh Long, đi theo chỉ dẫn của nó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164893/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.