Liễu lão gia tử bị kẹt ở cấp sáu nhiều năm, đúng là thời điểm đang cần tinh thạch nhất, viên tinh thạch màu xanh lá này vô cùng có khả năng giúp hắn một tay, một bước lên đến cấp bảy, đến lúc đó toàn bộ Liễu phủ sẽ trở thành đế đô đệ nhất thế gia, đến lúc đó hắn - Liễu Thừa Phong - chính là công thần số một!
Như vậy, so sánh với tiền đồ của Liễu gia, mười vạn kim này lại tính là cái gì chứ? Liễu Thừa Phong ngạo mạn nghĩ.
“Mười vạn kim…” Tô Lạc dùng ngón trỏ chống cằm, sắc mặt có chút khó xử: “Liễu công tử, ngươi cũng biết bổn cô nương luôn luôn không thích bán tinh thạch…”
Ý là mười vạn kim còn chưa đủ để nàng coi trọng hả?
Sắc mặt Liễu Thừa Phong đọng lại, đáy mắt hiện lên khói mù.
Nhưng hắn còn chưa kịp gầm lên, Tô Lạc đã thay đổi giọng điệu: “Nhưng cái giá này của Liễu công tử đã thuyết phục ta, vậy thì mười vạn kim, ta bán cho ngươi.”
Liễu Thừa Phong cười rất đắc ý.
Còn tưởng nha đầu thúi này rất cứng rắn chứ, thì ra lúc trước là do ta ra giá không đủ, không đủ để khiến nàng động tâm mà thôi. Quả nhiên, thứ gì trên đời này đều có giá cả, đều là thứ mà tiền tài có thể mua được.
Trước mắt bao người, Liễu nhị công tử giao xong mười vạn kim, khối nguyên thạch kia đã là của hắn.
Hôm nay Liễu Thừa Phong có thể nói là tiêu một đống tiền.
Đầu tiên là bị Tô Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164769/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.