Tên hạ nhân bị Liễu Thừa Phong đánh một cái tát, thật sự không dám không tuân theo, chỉ có thể đi cản Long Lân Mã.
“Dừng lại! Mau dừng xe ngựa lại!” Hạ nhân của Liễu phủ không sợ chết đứng chống nạnh, trực tiếp đứng ở giữa đường cái, muốn ngăn cản Long Lân Mã.
Nhưng muốn cản Long Lân Mã là có thể cản được sao?
Mắt thấy có người không biết tốt xấu che ở phía trước, Long Lân Mã uy mãnh giơ hai móng trước lên, không chút do dự trực tiếp đá thẳng vào.
“Đau..” Tức khắc, hạ nhân Liễu phủ bị đá văng ra xa, vẽ ra một đường cong ở trên không trung, cuối cùng rơi xuống đất. Lúc rơi xuống đất, thân thể sớm đã chia năm xẻ bảy không nhìn ra được nguyên dạng.
“A…”
Ngay trong nháy mắt, đường cái vốn đang sầm uất ngay lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả đều hít một hơi, ngơ ngác nhìn chằm chằm Long Lân Mã tỏa ra ánh sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Liễu Thừa Phong cũng bất thình lình ngây người, trong chớp mắt đã định thần trở lại, hít một hơi định chửi ầm lên, lại thấy người đang điều khiển Long Lân Mã, gương mặt thờ ơ lạnh lùng nhìn về phía hắn: “Dám cản Long Lân Mã, chết!”
Tô Lạc bám dưới gầm xe tức khắc trợn trắng mắt.
Lăng Phong ở trước mặt Nam Cung Lưu Vân ngoan như mèo con, không ngờ ở trước mặt người khác lại uy phong như vậy.
Long, Long Lân Mã? Liễu Thừa Phong chấn động trong lòng, lúc này hắn mới nhận ra tuấn mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164750/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.