Tô Lạc bị cảnh đẹp trước mắt làm cho sợ ngây người, nhất thời có chút không hồi thần nổi.
“Hầu hạ bổn vương tắm gội.” Giọng nói của Tấn Vương điện hạ ma mị lười biếng, trong lúc lơ đãng, đáy mắt hắn phiếm quá diễm ý cười như không cười.
Đáng tiếc Tô Lạc bị cảnh đẹp trước mắt làm cho ngây người, không phát hiện nụ cười khẽ bên môi của Tấn Vương điện hạ.
“Hầu hạ bổn vương tắm gội, không nghe được sao?” Đôi mắt đẹp của Tấn Vương điện hạ lộ ra ánh sáng, xoay người đi đến trắc điện.
Tắm gội? Hai chữ này truyền tới trong tai Tô Lạc, lại truyền đến trung khu thần kinh, cuối cùng phản hồi đến ý thức của nàng, tiếp theo trong nháy mắt, Tô Lạc cứng đơ người.
Tắm gội? Hầu hạ hắn tắm gội?
Nam Cung Lưu Vân thằng nhãi này… đang trêu đùa nàng sao? Đang trêu đùa nàng sao? Tô Lạc xiết chặt nắm tay, trong lòng âm thầm chửi thầm.
Lúc này, tuy rằng không thể thừa nhận, nhưng Tô Lạc lại có chút hoài nghi: Chẳng lẽ thằng nhãi này thật sự nhận ra mình?
Có nên trực tiếp phủi tay chạy lấy người hay không? Hoặc là trực tiếp trở mặt?
Trong đầu Tô Lạc, lý trí và cảm xúc đánh nhau sứt đầu mẻ trán, đánh đến mức khó hoà giải, lại khó phân thắng bại.
Ngay khi nàng khó có thể quyết đoán thì Tấn Vương điện hạ bỗng nhiên đứng yên, mắt đẹp quay lại, khí định thần nhàn ngó nàng một cái, đôi môi đỏ thắm gợi lên: “Kết cục của việc phản kháng bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164735/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.