“Đúng vậy, chính là Linh Vũ Bộ.” Nam Cung Lưu Vân nở nụ cười tà.
“Liễu gia Linh Vũ Bộ chính là võ công tuyệt học độc bộ thiên hạ, ngươi có thể sử dụng cách này để lấy được nó, vận may quả thật tốt đến nghịch thiên.”
Tô Lạc tỏ vẻ khó hiểu: “Nếu Liễu gia Linh Vũ Bộ độc bộ thiên hạ, nhưng Liễu Thừa Phong hình như lại không học được đúng không? Chẳng lẽ muốn học cái này cần có điều kiện gì sao?”
Nam Cung Lưu Vân cười véo khuôn mặt nhỏ của Tô Lạc, gật đầu cười nói: “Trẻ nhỏ dễ dạy, Lạc nha đầu thật thông minh, vừa nói đã hiểu trọng điểm.”
“Rõ ràng chính ngươi ngay từ đầu đã công kích không ai của thế hệ này của Liễu gia có tư cách học.” Tô Lạc xoa gò má bị hắn véo có chút đau, phồng má trừng hắn: “Mau nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Nam Cung Lưu Vân cười, vừa trêu đùa nàng vừa giải thích nghi hoặc: “Muốn học Linh Vũ Bộ, điều kiện tiên quyết chính là phải có tinh thần lực cường đại, còn nhớ tinh thần lực của ngươi không? Khi ngươi thí nghiệm đã đạt tới màu tím, chỉ có thiên phú như vậy mới có thể tu luyện Linh Vũ Bộ, mà thế hệ này của Liễu gia căn bản không có hậu bối có tư chất đó.”
“Thì ra là thế, khó trách vừa rồi Liễu gia lão gia tử đánh đố xong còn hối hận muốn lấy lại, kết quả bị ngươi lừa đi.” Tô Lạc cười thật xấu xa, trừng hắn một cái: "Tên âm hiểm nhà ngươi, sớm đã tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164638/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.