Hừ, cố tình Tấn Vương điện hạ lại thích mình, cứ để nàng ghen ghét vậy! Vẫn luôn đều âm thầm ghen ghét Tô Thanh, Tô Khê lúc này giống như đã lật được ván bài, nàng hoàn toàn không để bụng cảm xúc của Tô Thanh, Tô Thanh càng khó chịu thì trong lòng nàng càng thoải mái.
Vốn là tỷ muội ruột cùng cha cùng mẹ, ngày thường cũng là đồng tâm hiệp lực, thân mật khăng khít, nhưng lại bởi vì một người nam nhân, hai chị em tức khắc sinh ra hiềm khích.
Tô Khê lay động tiến đến trước mặt Tấn Vương, ngoan ngoãn hành lễ.
Nam Cung Lưu Vân không chút để ý, chỉ uống trà, căn bản không có để ý tới nàng.
Tô Khê trong lòng sốt ruột. Đại ca không phải nói Tấn Vương điện hạ có ý với mình sao? Sao lại có thái độ này? Chẳng lẽ đại ca đã đoán sai?
Không, không phải như thế! Tuyệt đối không phải là bộ dáng này! Tấn Vương điện hạ phải thuộc về nàng!
Tô Khê vội vàng mở miệng cười, nàng giống như con mèo con ngoan ngoãn cọ đến trước mặt Tấn Vương điện hạ, duỗi bàn tay trắng nõn tính tế muốn cầm tay của Tấn Vương.
Nhưng mà…
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ thấy quang ảnh chợt lóe, Tô Khê đã bay ra ngoài cửa, hơn nửa ngày mới có tiếng hô thảm thiết từ bên ngoài truyền đến.
Tô Tử An, Tô phu nhân, Tô Tĩnh Vũ còn có Tô Thanh, lúc này tất cả đều trừng lớn đôi mắt, khiếp sợ nhìn thân ảnh bị vứt ra ngoài kia, một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164606/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.