Nam Cung Lưu Vân tùy ý xua tay, chặn lại Tô Tử An giả dối khách sáo, khóe miệng gợi lên ý cười quỷ quyệt: “Tô tướng quân xác thật sẽ suốt đời khó quên, chẳng qua, không cần phải cảm tạ bổn vương.”
“Hả?” Tô Tử An càng thêm không rõ, Tấn Vương điện hạ này rốt cuộc đang làm cái gì?
Lại nói sau khi Tô Vãn uống thuốc, dược hiệu thực nhanh chóng lan ra.
Thân hình vốn như con heo kia giống như kinh khí cầu bị chọc thủng vậy, lấy tốc độ kinh người mà xẹp xuống.
Không đến mười lăm phút, thịt mỡ đầy mặt đầy người nàng đều biến mất, lại lần nữa khôi phục dáng người yểu điệu như trước, làn da trên mặt so với lúc trước cũng tinh tế bóng loáng hơn, trắng mịn vô cùng.
Trong đại sảnh, tất cả mọi người đều thần kỳ nhìn cảnh tượng này, kinh ngạc cơ hồ nói không ra lời.
Tấn Vương điện hạ tùy thân mang theo thuốc giải, hơn nữa còn trân trọng đưa đan dược cho Tô Vãn… Như vậy, Tô Vãn chính là người mà điện hạ muốn tìm sao? Trong lòng Tô Tử An xẹt qua một tia cảm xúc phức tạp.
Nếu biết điện hạ nhìn trúng Tô Vãn, hắn lúc trước vô luận như thế nào cũng sẽ không đối xử với nàng như vậy, chẳng qua, hiện tại bù đắp hẳn là vẫn còn kịp.
Nghĩ đến đây, trên mặt Tô Tử An cố gắng mở nụ cười, nói với Tô Vãn: “Còn không mau cảm tạ điện hạ? Nếu không phải nhờ điện hạ ban thuốc, đời này của ngươi cũng xong rồi.”
“Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164602/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.