Nam Cung Lưu Vân, Bắc Thần Ảnh nói ngươi khó có thể mở rộng cửa lòng đối xử tốt với một người, ngươi có biết ta đã tin không? Xém chút nữa, chỉ thiếu một chút nữa, ta đã thích ngươi… Thiếu chút nữa…
Quả nhiên, phương pháp an toàn nhất chính là giữ vững tim của mình, không nên dễ dàng giao nó ra.
Tô Lạc à Tô Lạc, chẳng lẽ ngươi quên mất giáo huấn thảm bại của đời trước? Bây giờ còn muốn giẫm lên vết xe đổ sao? Mất công ngươi đã sống tới hai đời người, ngay cả đạo lý này cũng không rõ ràng lắm.
Trên mặt Tô Lạc hiện lên một nụ cười tự giễu, đáy mắt chợt lóe cô đơn và chua xót.
Bắc Thần Ảnh chú ý tới tuy rằng trên mặt Tô Lạc không thể hiện gì, nhưng đôi mắt bình tĩnh thâm sâu kia như ngưng kết băng sương, trong lòng hắn có chút băn khoăn, liền khụ một tiếng, chen ngang hai người đang thân mật kia.
“Dao Dao muội muội, các ngươi xuất hiện cũng quá trùng hợp luôn. Chúng ta vừa mới phát hiện Tử Ngư Điện, các ngươi đã chạy tới rồi.”
Dao Trì tiên tử dừng một chút, tươi cười thanh thuần, nhẹ nhàng mê người: “Tổ phụ đại nhân tiên đoán Đông Hải có dị động, tính toán thời gian, rất có khả năng sẽ xuất hiện Tử Ngư Điện, cho nên bọn ta đã tới đây.”
Đối thoại đơn giản phá vỡ không khí ái muội kiều diễm kia.
“Lệnh tổ phụ quả thật là thần cơ diệu toán, không hổ là Định Hải Thần Châm của Dao Trì cung, địa vị không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164505/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.