Không đợi Nam Cung Lưu Vân trả lời, nàng lại xoay sang nói cười với Tô Lạc: “Tô cô nương, Nam Cung chính là như vậy. Trước đây chiếu cố không chu toàn, ngươi đừng để ý nhé.”
Một bộ dáng nữ chủ nhân.
Tô Lạc không chút để ý mà liếc mắt nhìn Nam Cung Lưu Vân, khóe miệng giương lên một nụ cười trào phúng.
Cách đây không lâu, nam nhân này còn khăng khăng nắm tay mình đi diễu võ dương oai trước mặt mọi người, một bộ dáng yêu thích giống như bảo vật nâng niu trong tay Hiện tại, nàng lại giống như kẻ dư thừa, không, không phải giống như mà vốn dĩ là dư thừa.
Chẳng lẽ nàng chính là người thay thế khi Dao Trì tiên tử không có mặt, khiến hắn bớt cô đơn, lạnh lẽo, trống vắng sao?
Dù Tô Lạc nhìn Nam Cung Lưu Vân châm chọc, nhưng hắn lại bủn xỉn đến mức một cái liếc mắt cũng không cho nàng, trực tiếp xem nàng như không tồn tại.
Nam nhân thật đúng là thứ dễ thay lòng đổi dạ! Trong lòng Tô Lạc chua xót, quay đầu nhìn phong cảnh bên ngoài.
Bắc Thần Ảnh thừa biết trên mặt Lý Dao Dao ôn nhu hòa nhã nhưng nội tâm lại thâm sâu vô cùng. Hắn thấy Tô Lạc bên này thay đổi bất thường, đang muốn nói gì đó thì bị Tô Lạc cướp lời.
Tô Lạc cười nói: “Tại sao phải trách móc? Dao Trì tiên tử nghĩ nhiều rồi.”
Tô Lạc thừa nhận địa vị nữ chủ nhân trên du thuyền này của Nam Cung Lưu Vân.
Nàng có thể có vô số lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164501/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.