Tô Lạc liền bị dọa hết hồn, tay chân lạnh như băng.
Viên đá đáng ghét này! Làm hỏng việc rồi!
Khó khăn lắm nàng mới tìm được sơn động nhỏ này để ẩn nấp, nhưng giờ nó lại kêu lên như vậy, sơn động này còn có thể ở lại được ư?
Chỉ sợ chỉ trong nháy mắt, Lý Ngạo Thiên đã bay tới rồi.
Tô Lạc tức giận đánh hòn đá một phát, bỏ nó vào trong lòng, gỡ bụi cỏ ngoài cửa động, nhanh chóng chạy vào sâu trong rừng.
Quả nhiên, không đến mấy cái chớp mắt, phía cửa động nhỏ xuất hiện hình dáng rắn rỏi của Lý Ngạo thiên.
Lúc này hắn mặc một đồ đen. Dưới ánh trăng lờ mờ, vết sẹo trên mặt hắn càng trở nên dữ tợn và kinh khủng, khiến người nhìn cảm thấy sợ hãi.
Lý Ngạo Thiên đánh một chưởng mạnh mẽ về vách núi!
Ngay lập tức, vách núi bi nổ tung hiện ra một hố sâu khổng lồ, những mảnh đá vỡ trong nháy mắt biến thành bụi.
Lý Ngạo Thiên tức giận ngửa mặt lên trời gào to: “Nha đầu thối! Đừng để lão tử tìm thấy ngươi! Nếu không, ngươi hãy chờ mà nhận lấy nỗi thống khổ thảm thiết nhất trong thiên hạ đi!”
Gương mặt dữ tợn đó, lại dưới ánh trăng mờ ảo, nơi núi rừng tối om, nhìn thấy mà giật cả mình, giống như một con ác quỷ đến từ thế giới âm hồn vậy.
Tô Lạc trốn không xa, do đó lời nói của Lý Ngạo Thiên truyền đến tai nàng một cách rõ ràng.
Tô Lạc ngồi trên đỉnh núi, nhìn về chỗ Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164376/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.