Hòn đá vốn như ngọn lửa sáng rực, bây giờ lại ấm áp giống như ngọc Dương Chi, lộ ra ánh sáng trắng, trong suốt dường như có thể phản chiếu lại bóng người.
Xảy ra chuyện gì, trong lòng Tô Lạc vô cùng bối rối.
Tô Lạc nhất thời kinh sợ, ném hòn đá vào không gian, quay đầu liền trốn sau một khối đá.
Tô Lạc thu hô hấp lại, không để cho mình phát ra âm thanh.
Rất nhanh, trước mặt Tô Lạc liền xuất hiện một bóng người.
Chỉ thấy cả người hắn bao phủ toàn băng tuyết, toàn thân trắng xóa, lộ ra một tia lạnh lẽo.
Nhưng bây giờ nhiệt độ xung quanh rất nóng, cho nên hắn không ngừng dùng năng lực tạo ra băng tuyết, làm giảm nhiệt độ toàn thân.
Lý Ngạo Thiên! Hắn thật sự đi vào hang Hỏa Diễm.
Khóe miệng Tô Lạc hiện lên nụ cười quỷ quyệt.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của nàng, Lý Ngạo Thiên sẽ không ở bên ngoài ôm cây đợi thỏ, mà đi vào đuổi giết nàng.
Tốt! Rất tốt!
Lúc này ánh mắt Lý Ngạo Thiên nhíu chặt.
Vừa rồi hắn còn có thể cảm nhận được hơi thở của xú nha đầu, thế nào bây giờ lại không thấy rồi?
Lý Ngạo Thiên đem linh lực ngưng tụ trên tai, bỗng nhiên, tai phải hơi rung.
Cả người Lý Ngạo Thiên như đại bàng giương cánh, như chim ưng đáp xuống, mạnh mẽ hướng về phía Tô Lạc.
“Xú nha đầu! Chịu chết đi!”
Vì giết xú nha đầu này, hắn liên tục bị trêu đùa, quả thật vô cùng chật vật. Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164345/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.