“Đấu trường.” Tô Tĩnh Vũ trả lời theo bản năng, nói xong, hắn đã biết là có chuyện xấu.
Quả nhiên, Tô Lạc lấy ra một tờ giấy từ trong ống tay áo, giơ lên hạ xuống: “Nhìn rõ chưa, đây là khế ước sinh tử, người viết chiến ước họ Tô tên Thanh, nghĩ chắc ngươi cũng biết.”
Ngụ ý nói, khế ước sinh tử, ông trời an bài sống chết, ai cũng đừng nói những lời ngu xuẩn thân tình hay đáng thương gì. Nếu nói thân tình, vậy căn bản trận chiến sinh tử này sẽ không xảy ra.
Sắc mặt Tô Tĩnh Vũ đỏ lên, nghẹn ngào hồi lâu mới nói ra một câu: “Dù sao nàng ấy cũng là chị ngươi!”
“Ý của ngươi là chị có thể giết em, mà em không thể vì tự vệ mà giết chị hả? Đây là lí luận gì, là lí luận của nhà họ Tô các ngươi.” Tô Lạc cười như không cười.
“Ngươi!” Ánh mắt Tô Tịnh Vũ phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Tô Lạc, hắn đuối lý, nhưng vẫn như cũ cố chấp trách móc Tô Lạc: “Tóm lại là do ngươi không đúng!”
“Như vậy, hỏi ngươi một câu, nếu người thua trận là ta, ngươi nghĩ nàng sẽ bỏ qua cho ta không?” Tô Lạc chậm rãi nói ra những lời này.
Sao có thể? Tô Tĩnh Vũ thầm nghĩ trong lòng, hắn ngẩng cao cổ: “Nàng đương nhiên sẽ bỏ qua cho ngươi, nói ra dù gì thì ngươi cũng là muội muội của nàng ấy, chẳng lẽ không biết tính cách của nàng sao?”
“Tính cách của nàng? Tính cách của nàng như thế nào? Nếu như đúng theo lời ngươi nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164244/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.