Bắc Thần Mộc châm biếm mà bĩu môi: "Này, ta nói Nam Cung trưởng lão, ngươi xem trọng chính mình quá rồi phải không? Nói không chừng cách nghĩ của ngươi và tiểu cô nương hoàn toàn không giống nhau?”
Nam Cung trưởng lão thiếu chút nữa thẹn quá hóa giận, hắn đập mạnh lên bàn một cái: “Bắc Thần Mộc, ngươi câm miệng lại!”
“Được được, đều là người cùng tuổi, tranh cãi gì mà tranh cãi, cũng không sợ bị người trẻ chê cười.” Viện trưởng Tư Đồ của học viện Đệ Nhất Đế quốc chạy nhanh ra cửa hòa giải, mỗi bên vừa đánh vừa xoa, sau đó cười tủm tỉm nhìn Tô Lạc: “Tô nha đầu, trận chiến này chỉ có thể cho rằng Tô Thanh sợ chiến đấu mà bỏ trốn, phát giải thưởng thông báo truy nã, làm cho người trên đại lục đều tham gia đuổi bắt, ngươi xem thế nào?”
Sắc mặt Tô Lạc lạnh nhạt, lẳng lặng nhìn viện trưởng đại nhân của học viện Đệ Nhất Đế quốc.
Râu tóc hắn bạc trắng, già nhưng vẫn tráng kiện, trong hòa nhã còn mang theo một tia uy nghi, khiến lòng người kính sợ, không ai dám nói một câu ở trước mặt hắn.
Không hổ danh là viện trưởng học viện Đệ Nhất Đế quốc.
Có điều Tô Lạc không phải là học sinh học viện Đệ Nhất, cớ gì phải sợ vị viện trưởng đại nhân này?
Tô Lạc gật đầu, thanh âm lãnh đạm: “Không cần, dù sao cũng là chị của ta. Tuy rằng nàng bất nhân với ta, nhưng ta không thể bất nghĩa với nàng, treo bảng truy nã cũng bỏ qua đi.”
Lời Tô Lạc vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164237/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.